vietnamese Tiếng Việt english English
Hôm nay:
Tin mới đăng:

Gò Ô Môi - Phần 2/4

Con Hạnh kể cho Sảnh nghe chuyện ngoài đình Ông Của tỡi đó dứt ngang, là tại vì xuồng Sảnh chống gần về tới nhà . Hạnh kết thúc cho lẹ để nhắc nhở chuyện sáng mai Sảnh phải nhớ "thưởng. " Chớ thực ra, ngay tối hôm đó, con Chỉnh chèo xuồng qua chợ thiệt sớm, mục đích nhìn tận mắt xem Tư Ðát có chở con Ngọc đi xem hát không. Cái tò mò của gái nhà quê là như vậy. Chuyên môn ghen giùm
thiên hạ. Chuyên môn muốn tìm biết chuyện rắc rối lối xóm, để bao đồng, để làm đề tài nói khào với bạn bè.

Con Chỉnh cột xuồng lên chợ sớm lắm, Khán giả mới loe hoe mấy chục mạng. Trống trong nhà lồng đánh thúc lấm để nhắc nhở bà con đi xem hát. Tối hôm đó gánh hát diễn tuồng Lưu Kim Ðính phá Thạch Sơn.

Con Chỉnh đi luồng luồng ra phía sau hậu trường, ghé mắt qua tấm cói xem đào kép đang dồi phấn thoa son. Bỗng nó thấy chị Ba vợ của Tư Ðát ngồi sát với Hai Sử đờn ghi ta, nói cười tình tứ lắm. à, hèn chi mà Tư Ðát không mon men con em vợ tên Ngọc. Bây giờ Chỉnh mới hiểu tại sao Tư Ðát đem con em vợ vô đám cúng đình lạy chung, ăn chung như vợ chồng mà không sợ vợ đánh ghen.

Chỉnh thấy đôi khi chị Ba ôm cánh tay của anh Hai Sử, ngã đầu nhỏng nhẽo, nói cái gì đó, rồi hai người hôn một cái. Hồi khán giả vô được hai phần rạp, con Chỉnh vòng ra phía trước, đi lang bang thì gặp Tư Ðát với con Ngọc đang ngồi ghế đẩu ăn cháo lòng. Tư Ðát trong bụnh hơi giật mình mà cũng giả tỉnh, kéo ghế mời Chỉnh ngồi ăn cháo. Chỉnh hỏi:
- Tưởng hai ông bà đi ăn hủ tiếu chớ.

Câu Chỉnh hỏi làm cả Ngọc lẫn Tư Ðát giật thót cả người, ngừng ăn. Thứ nhứt là Chỉnh gọi họ bằng hai ông bà. Thứ hai là làm sao Chỉnh biết họ dự tính qua đây ăn hủ tiếu. Con Ngọc run nhiều nhất. Tưởng qua tới chợ này rồi là kín đáo, không
ngờ hai người lại gặp luôn cả con Chỉnh ở đây. Tư Ðát hỏi:
- Ủa, làm sao Chỉnh biết tụi này định qua đây ăn hủ tiếu?
Mắt con Chỉnh cười khó hiểu, liếc liếc con Ngọc rồi nói:
- Thì ở chợ này chỉ có món hủ tiếu lòng của chú Lập là đệ nhất. Mình đoán hai ông bà cũng thích vậy thôi.

Một lần nữa, con Chỉnh nhấn mạnh chữ "hai ông bà. " Ðát với con Ngọc nhột nhạt vô cùng con Chỉnh thừa biết Ngọc là em vợ Ðát, sao còn chơi ác gọi là hai ông bà. Nên Ðát nói:
- À, đây là Ngọc, em vợ của anh đó Chỉnh. Chớ hổng phải.

Con Chỉnh lại nói xa xăm, với nụ cười khinh khỉnh:
- Ối, đời bây giờ em vợ với vợ thì cũng vậy thôi có khác gì đâu.

Rồi Chỉnh lấy hơi chu miệng ngâm liền hai câu ca dao miệt vườn:
"Trồng tre trở gốc lên trời.
Con chị chưa qua đời là tới con em."

Thấy không khí có vẻ hơi căng thẳng. Tư Ðát giả lả gắp một miếng lòng heo bỏ qua tô cháo của Chỉnh, và nói:
- Ăn đi để cháo nguội hết em. Chuyện đời mà. Ai ở trong chăn mới biết chăn có rận. Có mây mới có mưa. Có lửa mới có khói. Không phải tự nhiên mà có cớ sự...

Chỉnh vừa húp muỗng cháo, nhai miếng lòng, và nói:
- Vậy mà em không ở trong chăn, cũng biết chăn anh có rận à. Hổng phải một con, mà hai ba con...

Người xẩu mình nhất bây giờ là con Ngọc. Vì nó tự biết mình đã tư tình, đã đụ với anh rể Tư Ðát cả mấy tháng trời nay. Tưởng chuyện kín như bưng, mà rồi bây giờ...

Thấy cả Tư Ðát lẫn Ngọc bối rối tội nghiệp quá, con Chỉnh không nỡ lòng chọc thêm. Nó nói cho họ yên tâm:
- Chuyện anh làm cũng phải thôi. Vì cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Có bà vợ như chị Ba thì ông Trời cũng ngoại tình à. Hết ai nhè ông thầy đờn mà thương.

Tư Ðát sượng hẳn nét mặt. Chuyện đó chỉ có mình Tư Ðát biết, mà sao bây giờ con Chỉnh cũng rành. Chưa hết, con Chỉnh còn phang thêm một câu nữa:
- Vợ con như vậy, anh có dẫn cô em vợ lên cúng đình cũng không ai trách. Bà ăn chả thì ông phải xơi nem chớ. Bánh ít đi, thì bánh quy lại, vậy thôi.

Con Ngọc gát đũa không ăn nữa. Nó vừa xấu hổ, vừa run sợ trước con bạn rành hết sáu câu. Rành như người cùng ở chung một nhà.
- Bởi vậy đó, em mới có được cái hân hạnh biết hai ông bà định đưa qua đây ăn hủ tiếu, rồi coi hát luôn...

Tư Ðát cứng cỏi lắm, cố làm như không để ý tới những câu Chỉnh nói, mà tay chân vẫn bối rối, nhất là nhìn Ngọc đang bâng khuâng, lo ra thấy rõ.

Tư Ðát định quay qua năn nỉ Chỉnh đừng chơi ác nữa, mà con nhỏ đã đứng dậy bỏ đi tự bao giờ. Con Chỉnh biết còn ngồi đó khai xấu nữa, thế nào cũng có chuyện, nên nó thả lang bang ra ngoài nhà lồng, kiếm một góc tối đứng rình xem Ðát
với Ngọc.

Ngồi lại bàn, Tư Ðát với Ngọc không nói năng gì nữa. Cho tới một đỗi lâu, Ðát mới múc một muỗng cháo đút cho Ngọc và nói ân cần cho cô em vợ an tâm:
- Chuyện có gì đâu mà em lo hổng biết nữa à.
- Không phải em lo. Mà không hiểu làm sao nó lại biết hai đứa tụi mình dự định qua đây ăn hủ tiếu với lại coi hát.
- Ối, thì nó nói mò đó mà. Chớ hồi hai đứa mình đụ ở ngoài đình, đâu còn có ai. Mình chơi trong chánh điện chớ bộ ngoài sân hay sao mà nó thấy Em đừng lo. Ðể con nhỏ đó anh tính cho. Ðồ cái thứ nứng lồn rồi không được ai chơi rồi bày đãt rình rập chuyện người ta đó mà. Ðụ cho nó một cái là nó hết nói à.
- Ời anh phải trả thù cho em. Chớ chuyện này em tức lắm. Bữa nào anh đụ nó phải cho em biết để em rình xem, rồi em chơi lại nó trả thù.
- Chuyện đó dễ thôi. Anh hứa. Anh mà không đụ được con Chỉnh con ông Hai Ngự, em đừng kêu anh là người.

Khán giả đã vô đông nghẹt trong rạp. Họ kéo màn hát rồi mà cả Ðát lẫn Ngọc vẫn còn ngồi đó ăn cháo. Con Ngọc hơi yên tâm vì Ðát hứa là sẽ đụ con Chỉnh để trả thù' Bữa nay qua chợ đây là cốt ghé quán chú Lập ăn hủ tiếu lòng bò, mà hết
rồi nên Tư Ðát mới đưa cô em vợ ra đây ăn cháo lòng heo.

Ðáng lý ăn xong thì mua vé coi hát, nhưng gặp chuyện con Chỉnh nên cả hai chẳng còn gì hứng thú. Ăn hết hai tô cháo, Tư Ðát kêu thêm hai tràng bánh khọt để làm cho no bụng, lấy sức để một lát nữa trên đường về, Tư Ðát sẽ đè con Ngọc ra đụ một mách nữa.

Biết hai người không coi hát thế nào cũng về sớm, nên con Chỉnh xuống xuồng chèo ra khúc vắng, cột lại chờ cho Ðát với Ngọc chèo về, thì len lén chèo theo, rình coi hai đứa đụ, vì hồi chiều, ở miếu Ông Của, Ðát có nói:
- Hai đứa mình chơi một cái rồi tối nay xuống xuồng đụ tiếp.

Ðúng như vậy, Tư Ðát với Ngọc xuống xuồng chèo về. Qua khỏi vàm Ông Xáng, Ðát lách vô kinh Bà Hai. Ði được một đỗi, con Ngọc nhắc khéo Tư Ðát:
- Hồi chiều đụ trong miếu, anh nói gì có nhớ không?
- Khỏi nhắc. Tới khúc đằng kia, chỗ mọi lần tụi mình thường đụ, neo xuồng lại hai đứa mình chơi tới sáng.

Con Chỉnh khoái quá, chèo cách xa xa, cho đến khi thấy Ðát dừng xuồng lại ở mấy bụi dừa nước rậm rạp, cột xuồng thì Chỉnh cũng lần tới cột kế bên. Tư Ðát thấy hết. Dưới ánh trăng nó thấy rõ ràng con Chỉnh đang theo dõi xuồng nó từ chợ vô tới đây nên cố tình neo lại, và rấp tâm với con em vợ Tư Ðát nói thật nhỏ:
- Nội đêm nay em sẽ thấy anh trả thù cho em. Lát nữa anh đẩy xuồng nằm giữa đám dừa kín mít, em cứ làm bộ nói những lời như hai đứa mình đang đụ nhau, ráng nói sao cho hấp dẫn. Một mình anh nhảy xuống nước, lặn âm thầm tới xuồng nó. Anh lấy sình bôi mặt, giả làm ông Thủy Tề, đè nó lột áo quần, và anh đụ cho nó chết đêm nay luôn. Em muốn coi thì chèo kế lại mà coi.
- Dạ. Mà anh đụ đừng cho ra nhe. Ðụ trả thù thôi.

Rồi Tư Ðát đẩy xuồng nằm giữa bụi dừa cho kín đáo. Dù con Chỉnh có muốn nhìn cũng chẳng thấy gì Ngọc bắt đầu:
- Anh cổi quần cho em đi anh Ðát.Ðụ hồi chiều hổng đã chút nào hết. Ðụ mà không bú em hổng chịu đâu. Ðó, anh banh lồn em ra bú cho hay đi, rồi lát nữa em trả ơn cho...

Trong khi đó, Tư Ðát nhảy nhẹ xuống nước, lặn sâu. Giữa lúc con Chỉnh đang đứng trên xuồng ngong ngóng nhìn vói qua, thì ông Thủy Tề mặt đen trồi lên be ghe phía bên kia, rồi leo hẳn lên xuồng con Chỉnh. Xuồng chòng chành làm con
Chỉnh chút xíu nữa ngã xuống nước. Nó quay nhìn ông Thủy Tề mặt đen, và khiếp vía lạy:
- Lạy ông. Con... con?
Tư Ðát giả giọng khàn khàn nói giỏng dạt:
- Con đang nhìn thiên hạ đụ mà thèm chứ gì?
- Lạy ông. Con đang nhìn chúng đụ mà có thấy gì đâu...
- Cần gì thấy chúng đụ. Muốn thấy để ông đụ cho con sướng.

Tư Ðát to con, đang trần truồng, nấm vai con Chỉnh rồi lột áo nó ra. Hai trái vú tròn cứng, cưng cứng lộ dưới ánh trăng. Rồi Tư Ðát lột luôn quần con Chỉnh. Vừa thấy lồn của con Chỉnh thì con cặc Tư Ðát cương cứng lên chỉa ngược ra phía đằng trước.

Dù hơi sợ nhưng khi thấy cặc Ông Tề cũng to và dài như cặc người trần, con Chỉnh hơi khoái. Vì đây là lần đầu tiên con Chỉnh được đứng gần một Ông Tề to con, cặc dài... Con Chỉnh không van lạy nữa, hơi yên tâm xem ông Tề sẽ làm gì.

Tư Ðát khom người xuống bú cặp vú của Chỉnh, tay nắn nắn mơn trớn. Nghệ thuật siêu đẳng của rư Ðát mà bú vú thì đàn bà có con cũng chết chớ nói gì đến con gái mới lớn lên.

Từ xuồng bên kia, con Ngọc đang nhìn rõ Tư Ðát đang bú và bóp cặp vú dễ thương của con Chỉnh. Con Chỉnh ngẩng mặt lên trời, hít hà và nghiến răng, vì đây là lần đầu tiên nó tiếp xúc với đàn ông. Sướng lắm mà con Chỉnh không dám .
la. Thấy vậy con Ngọc la giùm:
- Anh Tư Ðát, cái miệng anh bú vú em sao mà nó sướng quá. Tay anh xoa vú cũng hay nữa. Lồn em nứng lắm rồi anh Tư ơi. Bú nữa đi anh. Mạnh lên, em không đau đâụ. .

Ông Tề bên này làm theo lời la của Ngọc. Tư Ðát biết con Ngọc đang thỏa mãn, đang phục thù từng phút. Ngọc tiếp:
- Bây giờ anh quỳ xuống. Ðó, em dang hai đùi ra rồi đó.
Bên này ông Tề hôn tới chòm lông lồn rồi mà con Chỉnh chưa dang hai đùi ra. Ông phải lấy tay banh hai đùi của Chỉnh ra và nói:
- Em dang ra rộng nữa để anh bú lồn cho em sướng.

Bú lồn? Con Chỉnh chỉ nghe động từ này có vài lần mà chẳng bao giờ được nhìn thấy. Nó chưa tưởng tượng nổi rằng bú lồn là làm sao, thì ông Tề đã đưa lưỡi vô liếm hai mép lồn ướt nhẹp nước của nó.

Lồn của con Chỉnh đang chảy nước chẹp nhẹp. Như vậy là con nhỏ đang khoái. Bây giờ Tư Ðát mới nghe hai bàn tay của Chỉnh vịn nhẹ vào đầu Tư Ðát rồi hẩy cái đít vào mặt Tư Ðát.

Tư Ðát như rồng gặp mây. Vừa được bú một cái lồn mới vừa trả được một cái hận bị Chỉnh chọc quê trên chợ, và cũng vừa làm đẹp lòng con em vợ, đang nằm một mình nơi xuồng bên kia, la khơi khơi những câu khoái lạc thật khiêu dâm.

Chòm lông lồn dày rậm đen thui của con Chỉnh bất ngờ làm cho Tư Ðát ngất ngây, đam mê quên hết việc trả thù. Gió trên con kinh vắng lâu lâu thổi nhẹ qua. Tiếng lá dừa nước khua động. Bóng trăng soi trên mặt nước cũng lăng tăng, làm con Chỉnh say nồng trong cơn sướng tuyệt trần mà chiếc lưỡi Tư Ðát đang cho.
Bên kia con Ngọc la tiếp:
- Anh làm ơn bú hột le cho em đi Tư Ðát. Mỗi ngày mình chèo xuồng ra đây đụ nghen anh. Ối, hai cái chưn của em nó giựt quá anh ơi. Bụng em thì thoi thóp. Kiểu này chắc em lấy anh luôn quá Tư Ðát ơi. Bú đi, bú mạnh đi, thần tiên lắm anh ơi.

Con Ngọc la đúng phóc những điều Chỉnh đang rung cảm. Lúc đầu thực tình Tư Ðát chỉ muốn đụ con Chỉnh để trả thù. Nhưng khi hẩn áp miệng vô bú. Lồn con Chỉnh toát ra một mùi thơm thật đặc biệt mà lâu nay Tư Ðát chưa từng hửi qua, mặc dù hắn là tay đụ đã từng hạ không biết bao nhiêu em trong xóm Gò Ô Môi.

Con Chỉnh tự động nằm bật ngửa trên khoang xuồng. Dưới ánh trăng sáng rực, thân hình Chỉnh như một nàng tiên. Trắng hếu, đều đặn, no tròn, gợi dục. Chợt Tư Ðát thấy mê nó còn hơn mê cô em vợ.

Ðang hồi hộp đợi chờ xem ông Tề sẽ trổ ngón gì đây con Chỉnh nhắm mắt, lắc lư cái đầu:
- Lạy ông Tề làm gì cũng được nhưng chỉ xin ông Tề đừng đụ con. Tội nghiệp lắm ông Tề ơi. Dạ, ông cứ việc bú hột le cho con sướng như vậy, là con.. cám... ơn anh. ủa quên, cám ơn ông lắm, ông Tư Ðát ơi. . .

Tư Ðát hơi giật mình. Hắn trườn người lên nằm sấp trên con Chỉnh, để con cặc cà cà trên mu lồn, rồi hỏi nhỏ:
- Bộ em biết qua là Tư Ðát hả Chỉnh?
- Hồi chiều em mới thấy con cặc của anh trong đình Ông Của. Làm sao quên được. Hồi dưới nước anh mới nhảy lên xuồng, là em nhận ra anh liền. Con cặc gì mà to và dài quá chừng à.
- Vậy Chỉnh có muốn anh đụ em một cái không?
- Hổng biết. Anh muốn làm gì đó thì làm. Ðừng bày đặt hỏi người ta. Ai mà dám "Ời " ba cái chuyện tầm khào như vậy.
- Vậy em làm ơn dang rộng hai bắp đùi ra.

Chỉnh vẫn nhắm mắt nghiêng đầu qua một bên. Dưới kia hai bắp đùi Chỉnh bắt đầu cử động, dang dần ra. Tư Ðát không cần dùng tay, lừa lừa, canh đầu cặc nằm ngay miệng lồn, rồi từ từ nhấn nhẹ vào Con Chỉnh bặm môi. Không biết vì đau hay là sướng. Mặt Chỉnh nhăn nhó, hai cặp chân mày nhíu lại Con cặc của Tư Ðát cứ thập thò ở cửa mình, không dám tiến xa hơn.

Chờ lâu quá con Chỉnh hơi sốt ruột. Nước lồn thì đã ra chan chứa, mà con cặc cứng như củi của Tư Ðát vẫn cứ thậm thà thậm thụt ở bên ngoài miệng lồn. Thực ra không phải Tư Ðát sợ, mà đó là kỹ thuật chọc cho cô em nứng lồn vô cùng tận,
chịu không nổi phải mở miệng xin. Chỉnh không xin vì mắc cở, mà cô nàng hẩy
mông lách qua lách lại, canh cho đầu cặc ngay miệng lồn, rồi Chỉnh nắc mạnh lên, hai tay đè mông Tư Ðát xuống.

Chiếc xuồng bắt đầu lắc lư. Nước dưới kinh đánh lấp xấp vào be thuyền. Bên kia Ngọc quan sát Và đây cũng là lần đầu tiên Ngọc được xem đụ Ngọc ghen lắm. Ðáng lẽ ra, nếu không có con Chỉnh giờ này thì Ngọc đã hưởng không biết bao
nhiêu là khoái lạc ái ân. Nhưng vì muốn trả thù, Ngọc cắn răn chịu, đứng đó nhìn người yêu của mình đụ kẻ thù.

Xem đụ, lồn Ngọc nứng dội ngược. Ham xem quá mà Ngọc quên mất cái bổn phận đóng kịch đụ giả của mình, cố làm cho Chỉnh tưởng Ðát vẫn còn bên kia.

Thấy Tư Ðát không chịu nhấn hết con cặc sâu vô lồn mình, Chỉnh tức quá hỏi nhỏ:
- Anh làm cái giống gì vậy? Anh Ðát?
- Thì anh đang đụ em. Bộ em không biết hả.
- Hồi chiều anh ẳm con Ngọc. Hai anh chị đụ lút khất Sao bâu giờ anh chỉ có đút vô một nữa khúc vậy? Em hổng chịu đâu. Anh hổng có công bằng.

Tư Ðát lại chơi ác, bắt người đẹp phải há miệng ra mà đòi hỏi. Ðát cao tay ấn lắm. Gái có con còn phải chết, nói gì Chỉnh. Chỉnh van lơn khẩn thiết với giọng nói rất nhỏ:
- Ðâm lút vô hết đi anh Tư. Lỡ rồi cho ăn thua luôn.

Tư Ðát luồn hai bàn tay bợ mông đít cô bé rồi ấn sâu cặc vào mà nắc. Bây giờ thì sự tình đã thay đổi Chỉnh biết chắc người đang đụ mình là Tư Ðát chứ không phải là ông Tề. Lần đầu tiên trong đời con gái, Chỉnh được thưởng thức một con cặc
to và dài cắm sâu vô lồn mà đụ. Chỉnh nghe toàn thân thể nhẹ nhàng lâng lâng, bay bổng lên không trung.

Lời Tư Ðát nói với cô em vợ thật đúng:
- Nó nứng lồn quá mà không được ai đụ, nên đi theo rình rập chuyện thiên hạ. Ðể anh đụ nó một lần là nó câm miệng ngay lập tức.

Ðúng như thế. Cũng bằng tuổi của Ngọc, lại con nhà khá giả, Chỉnh đã phát triển mọi đòi hỏi sinh lý cuồng nhiệt như bao cô gái khác. Cũng thèm có người tình để ái ân. Mà tìm đâu ra? Nên Chỉnh suốt ngày rình rập những cặp đang nhởn nhơ đầy ắp tình rự để thèm, để ghen giùm.

Ðêm nay dưới ánh trăng vàng vặc trên con kinh vắng, Chỉnh đang thỏa mãn tận hưởng thú yêu đương. Hai tay Chỉnh ôm quấn chằt đôi vai lực lưỡng của Tư Ðát. Vì Tư Ðát không phải đang đụ kẻ thù, mà chàng đang làm tình với một thân hình ngà ngọc, hấp dẫn:
- Em xin lỗi anh vì trưa nay đã nhìn lén xem anh đụ Ngọc. Tối nay em chèo ra chợ cũng là để canh, để rình xem anh đụ Ngọc nữa. Tại em thèm quá mà làm chuyện điên cuồng. Tha lỗi cho em đã nói những câu làm cho anh buồn? Nếu còn giận, anh cứ đụ cho em chết đêm nay cũng không sao. Chết no còn hơn làm ma nhịn đói, anh Ðát ơi.

Lòng Tư Ðát chùng xuống. Chàng bỗng yêu thương Chỉnh hơn vì lời tự thú tận đáy lòng của cô bé. Tư Ðát hỏi nhỏ:
- Lâu lâu, hai đứa mình hẹn hò đụ nhau một bữa được không em?
- Không. Em hổng chịu lâu lâu một bữa. Mà ngày nào anh cũng phải đụ em. Tới nhà em cũng được. Cha mẹ em ít khi có mặt ở nhà lắm. Hai ông bà có vựa trứng bên Lạc Thiện, đi buôn bán hoài à. Nghe anh. Nhớ tới nhà em.

Tư Ðát gật đầu. Anh chàng khoái như trúng số độc đấc. ít có con gà nào dám rủ Ðát về nhà đụ. Chỉ toàn mèo mã gà đồng, lang bang ngoài vàm, ngoài kinh, ngoài đình, ngoài miếu... Nhất định Ðát phải đụ sao cho Chỉnh mê chàng bữa nay mới được. Lúc Ðát nắc hết mình thì Chỉnh cất giọng la lớn, quên mất bên kia có Ngọc:
- Em mà có thằng anh rể như anh thì em cũng lấy à Anh phải đụ cho tới sáng, nghe anh Tư. Trời ơi sướng ơi là sướng.

Ðít Chỉnh sàng qua sàng lại. Tư Ðát nắc xéo rồi nắc dọc. Chàng cầm con cặc nhấn mạnh vào mồng đốc của Chỉnh mà quậy. Con Chỉnh la vang trời cả khúc kinh vắng. Bên kia, con Ngọc đứng nơi đầu xuồng nhìn qua mà lòng đã cơn hận. Ngọc có ngờ đâu thằng anh rể đang thật tình đụ con Chỉnh hết mình.

Tư Ðát đụ được một đỗi, thì con Chỉnh vặn mạnh người, mặt mày nhăn nhó như đau đẻ, bặm môi lại, hai tay đấm bình bịch trên lưng Tư Ðát, vì em đang ra chan chứa:
- Cha mẹ ơi! ối sướng quá anh Tư Ðát ơi? Em .ra đó anh ơi! Ðừng ngưng nắc, cứ đụ tiếp tục đi. Ối Tư ơi là Tư.

Bên này con Ngọc nghe được, nó hỡi ôi. Tưởng là Tư Ðát giả làm ông Tề để gạt con Chỉnh đụ trả thù Không dè bây giờ... Nó nổi máu ghen, lần xuồng qua kề sát, cổi phăng hết áo quần, nhảy qua, vực Tư Ðát dậy, bẩt Tư Ðát phải bỏ con Chỉnh, nằm đụ riêng với nó. Tư Ðát hoảng hồn van xin Ngọc:
- Ậy em. Anh đang trả thù cho em, rửa hận cho em...
- Không cần anh rửa hận cái mốc xì gì hết. Anh phải đụ em, phải bỏ nó, anh nghe không? Anh đừng làm bộ.

Cực chẳng đã, Tư Ðát phải cắm cặc vô lồn con Ngọc mà đụ, trong khi Chỉnh đang ngỡ ngàng ngồi dậy khóc:
- Nhục qua đi trời đất ơi là trời. Ðang đụ ngon lành nó qua dành mất của con.
Con Ngọc đang ôm đụ Tư Ðát lớn giọng hỏi Chỉnh:
- Cái gì? Anh Tư Ðát là của mày hả? Của tao, mày dành mày đụ, mày có biết không? Còn lâu mới là của mầy à.

Chỉnh càng khóc lớn tiếng hơn vì quá nhục, trong khi con Ngọc hả cơn tức vì đang được trả thù:
- Mày xỉa xói tựi tao đụ bậy. Bây giờ mày cũng đâu có gì hơn. Mà còn trần truồng ngồi đó không có lấy con cặc mà đụ nữa là.
Tư Ðát năn nỉ Ngọc:
- Anh lạy em. Người ta khóc là người ta biết nhục rồi. Nằm yên cho anh đụ, đừng có chửi bới họ nữa.
Chỉnh vẫn ngồi khóc rấm rức trông thiệt tội nghiệp. Rõ ràng vì quá ham đụ mà nửa đêm phải ngồi cổi truồng ra để nghe người ta chửi rủa giữa con kinh vắng.

Nó biết con Ngọc đang trả thù cho hả dạ, nên ngồi khóc yên lặng. Và nhìn Tư Ðát đang ôm Ngọc mà nắc. Lòng Chỉnh cũng đau, nhưng khó chịu nhất là nghe Ngọc mấng. Có khác nào cái nhục mà Ngọc đã chịu hồi trên quán cháo ở chợ, khi Chỉnh mang hết chuyện lớn nhỏ ra mà hạch, mà hỏi, nói xéo nói cạnh.

Tư Ðát cố tình đụ cho thật hay để con Ngọc ra trước rồi chàng sẽ xin phép Ngọc cho chàng leo qua đụ Chỉnh.

Nhưng thình lình, một cái ầm, nước văng tung tóe. Chiếc xuồng chòng chành muốn lật. Chỉnh đã bất thình lình nhào xuống nước tự tử. Tư Ðát tức khắc rút cặc ra khỏi lồn Ngọc, nhảy theo, ôm Chỉnh lại cứu lên xuồng. Chỉnh vẫn khóc và khuôn mặt vẫn buồn như mưa mùa thu, vùng vằng Ðòí Tư Ðát buông ra cho nàng được chết. Tư Ðát năn nỉ:
- Trời ơi. Khổ cho tôi hết sức à. Chèo xuồng ra đây là để vui chơi chứ đâu phải để chết. Ngọc, em làm ơn nói một tiếng cho Chỉnh vui lại cái được không?
Ngọc cũng không vừa gì, giọng óng óng:
- Ủa, hồi nãy ngoài chợ, nó làm em nhục mà em có đòi tự tử đâu. Trồng ớt thì ăn ớt chớ. Với lại anh mới đụ cho nó ra một cái rồi còn gì nữa. Bây giờ tới phiên em chớ. Hổng lẽ vắng đụ một cái là nhảy sông đòi tự tử à?
- Thôi mà. Anh lạy em đó Ngọc. Tội nghiệp cho người ta mà.
- Anh buông nó ra. Lại đây hai đứa mình đụ tiếp Ðể coi nó có dám nhào xuống sông lần nữa không?
- Bao nhiêu đó đủ rồi Ngọc à. Mang tội chết đi em.

Hai tay Tư Ðát vẫn ôm cứng, không dám buông Chỉnh ra. Vì hể chàng mà buông ra là Chỉnh nhào xuống sông nữa cho xem. Nhưng không phải Chỉnh nhào chết vì nhục, mà vì đụ chưa có đã. Ðã vậy bây giờ lại còn ngồi đó xem Ðát nắc Ngọc.

Cho nên ngồi quay lưng lại hướng Ngọc, Ðát che hết, nên Ngọc hoàn toàn không thấy bàn tay ông anh rể của mình đang thoa lông, bóp lồn cô Chỉnh. Ngọc còn nhỏ quá, không hiểu nổi hành động ác ôn đó của Tư Ðát. Nên tự nhiên nghe Chỉnh hết khóc mà Ngọc không hiểu tại sao.

Hai ngón tay Tư Ðát đang đâm sâu vào cửa mình của Chỉnh. Ðể cho Ngọc đừng nghi, Ðát nói như thiệt:
- Trời ơi. Rồi bây giờ tôi phải ngồi sảng đêm như vầy mà ôm người đẹp cho nàng đừng gieo mình xuống sông tự tử hay sao?
Con Ngọc tưởng thiệt nên nói một cách đắc thắng:
- Ời thà như vậy, huề. Chẳng đứa nào được đụ Em thì đụ với anh nhiều rồi, không cần thiết. Cái đứa mới ăn có một lần, mà bây giờ phải nhịn thèm mới khổ sở chớ...

Ngọc có nói nặng lời bao nhiêu, con Chỉnh cũng chẳng thèm khóc nữa, vì Tư Ðát đang tận tình dùng hai ngón tay đụ sâu vào lồn em. Tay kia Tư Ðát bóp nhuyễn nhừ cặp vú.

Ðược một lúc, Tư Ðát đề nghị:
- Hay là bây giờ như vầy cho yên cả hai bên. Anh đụ một em, bú một em. Em nào ra xong, mình lại đổi phiên, Chịu không?
Nghe vậy, Ngọc chịu liền, vội trả lời:
- Chịu liền. Nhưng anh phải đụ em trước. Chỉnh sau.
Ðang ở thế lép, nên Chỉnh đành gật đầu kiểu chơi tam đầu chế.

Thế rồi Tư Ðát nằm ngứa để cho Ngọc leo lên cắm cặc vào lồn ngồi mà dộng cừ. Còn Chỉnh thì ngồi lên mặt Tư Ðát cho anh chàng bú lồn. Cứ như thế ba người đụ thay phiên nhau cho đến khi trăng xế bóng.

Bấy giờ Ngọc với Chỉnh đã làm hòa với nhau, đồng ý từ nay chia nhau mà ân ái với Tư Ðát. Mỗi cô bây giờ đã ra đến ba lần, trong khi Tư Ðát bình chân như vại mà còn được nuốt không biết bao nhiêu là nước lồn của hai cô gái 15.

Ðó là tất cả phần chuyện còn lại mà Chỉnh đã kể cho Hạnh nghe. Nhưng Hạnh đã không tiện kể lại cho Sảnh biết. Hay nói cho đúng hơn, Hạnh cố tình dấu đoạn vừa rồi của câu chuyện. Vì hôm Chỉnh kể cho Hạnh nghe xong, thì chính Hạnh cũng rất thèm cái hấp dẫn của Tư Ðát, nên cô nàng đã hỏi Chỉnh rất cặn kẽ:
- Chỉ có đêm hôm đó mà Chỉnh đã yêu say đắm Tư Ðát đến vậy à?
- Không. Sau đêm đó, bằng mọi giá em đã rủ anh Tư tới nhà em đụ tiếp mấy lần. Tuyệt lắm chị Hạnh ơi. Em phải thú thiệt là em mê anh Tư hơn mọi chuyện khác trên đời này. Chị có biết tại sao không? Tại vì anh Tư đụ liên tục hai ba tiếng đồng hồ là thường. Con cặc của ảnh chẳng bao giờ bị mềm. Còn sự chiều chuộng của anh Tư thì thật là bậc nhất trong thiên hạ...

Ðàn bà con gái chỉ thích có hai điều. Thứ nhất là chiều chuộng, thứ hai là chơi dai. Anh Tư có tất cả, cộng thêm một con cặc to và dài lạ lùng. Em chưa từng thấy của ai như vậy.

Hạnh ngồi há mồm nghe từng chi tiết, đôi mắt mơ màng và định bụng sẽ tìm cách làm quen với Tư Ðát.

Ðó là hôm Hạnh đi cắm rô ngoài đìa, gặp Tư Ðát đang chèo xuồng cắt tranh.
- ủa, Hạnh đi cắm rô ngoài này mà đi có một mình vậy sao. Nguy hiểm lắm à nhen. Kiếm có khá không?
- Cũng khá anh Tư. Với lại tại ở không buồn quá em kiếm chuyện ra cắm rô với hái súng cho vui. Hổm rày anh có tới nhà con Chỉnh chơi không? Con nhỏ dễ thương lắm...

Tư Ðát giật mình. Chuyện đó kín như bưng mà sao Hạnh lại biết được. Không lẽ... Hạnh có mắt thần? Hạnh hỏi tiếp Ðát:
- Ủa, sao tự nhiên mà anh Tư có vẻ lo âu quá vậy?
- À, không. Anh lo là vì.... chuyện anh với con Chỉnh... Làm sao em biết được hay quá vậy? Chắc em vợ anh nói hả?
- Ối, chị em bạn thân mà. Có cái gì cũng đem khoe nhau. Nó khen anh nhưkhen một ông tiên.... làm em cũng...

Hạnh bỏ lững câu nói, cúi mặt thèn thẹn vì trót lỡi lời. Tư Ðát quay nhìn Hạnh ngay. Ðể chắc ăn, Tư Ðát hỏi Hạnh:
- Chỉnh đã khen anh ra làm sao mà em bảo anh là tiên?
- Dạ nó nói... Nó nói cái gì của anh cũng không chê vào đâu được hết. Nó nói trên đời này không thể tìm thấy người thứ hai như anh. Nên chi cả ba chị em của chị Hai Mừng đều mê anh, đều dâng hiến cho anh.

Tư Ðát làm bộ mắc cỡ. Nhưng trong lòng rất khoan khoái vì biết rằng sấp có một con nhạn nữa sẽ lọt vào bàn tay của mình. TưÐát giả bộ khiêm nhường nói:
- Em Hạnh đừng tin lời Chỉnh. Anh thì cũng tầm thường như bao người con trai khác, chớ có gì lạ đâu Thấy rồi hãy tin...
Hạnh bẻn lẽn, mặt hồng lên và nhỏ giọng:
- Dạ, em nói thiệt anh đừng có giận. Hôm ở đình ông Của, em với con Chỉnh cùng rình xem anh với con Ngọc... Ðược nửa chừng, em chịu không nổi, nên phải chạy tuông về nhà. Nếu còn ngồi đó, dằn cơn không được, em dám... Dám sao? Nói cho anh nghe đi. ở đây vắng vẻ đừng có mắc cỡ.
- Dạ, thì em cũng dám nhảy ra dành anh, mà hưởng như con Ngọc. Anh kỳ quá hà. Người ta không dám nói mà anh cứ hỏi...

Tư Ðát sướng lâng lâng trong người. Anh chàng nhìn nhan sắc của Hạnh, với khuôn mặt đỏ hồng rồi thả một câu thật khẽ:
- Vậy bây giờ anh đang ở không đây nè. Ngọc cũng không mà Chỉnh cũng chẳng có ở đây. Hạnh có muốn dành anh làm của riêng không?

Trong lòng thì rạo nlc bần thần, mà Hạnh vẫn còn làm dáng:
- Thôi anh ơi. Ðổ bể ra, nội ba chị em của Ngọc nó xởn em không còn sợi tóc, nói gì tới con Chỉnh...
Tư Ðát lần xuồng mình gần sát xuồng của Hạnh và nói:
- Ðổ bể? Bộ hổng lẽ đụ bữa nay rồi em đem đi bán rao chuyện tụi mình cho thiên hạ biết như cô Chỉnh đã làm à?
- Em đâu có ngu. Món ngon thì âm thầm kín miệng mà hưởng. Bộ ngu sao đem chuyện mình cho thiên hạ biết.
- Vậy thì làm sao đổ bể được mà em lo?
- Dạ, em sợ tai vách mạch rùng. Có kẻ đang nhìn lén, như cái đêm anh... anh làm con Ngọc ngoài kinh, có con Chỉnh chèo theo xem lén. Mèn ơi nghĩ tới là em nổi da gà rồi...

Tư Ðát đứng lên nhìn quanh cái đìa. Ai muốn âm thầm chèo vô đây không phải là chuyện dễ, vì tranh mọc quá đầu người. Xuồng chạm tranh là nó kêu xào xạc. Còn muốn lội khơi khơi thì tranh nó cắt đứt da. Nhìn một vòng khấp đìa xong, Tư Ðát nói:
- Bảo đảm với Hạnh là ở đây chỉ có hai anh em mình. Anh đứng lên rồi mà cũng không thấy hết đìa, huống hồ là xem lén. Cặp sát xuồng lại, anh cột lại cho.

Con Hạnh hơi vững tâm. Phần vì thân hình nở nang hấp dẫn của Tư Ðát làm con Hạnh mê mẫn tâm thần. Cái quần đùi mỏng tanh của Ðát đã bị gió thổi, ôm sát con cặc. Ðó là mục tiêu làm Hạnh ngây ngất tự nãy giờ.

Cột xong xuồng cho Hạnh, Tư Ðát lại ngồi sát một bên:
- Chắc em lớn hơn Chỉnh một tuổi há?
Dạ, tụi nó kêu em bằng chị.
- Từ hồi nhỏ đến giờ em đã biết gì chưa?
- Anh này. Anh làm em như là gái hư gái thúi không bằng. Bữa nay em bạo dạn ăn nói là tại vì vì em đã nhìn thấy anh trần truồng một lần. Lớp con Chỉnh hết lời khen ngợi. Nên em... em... muốn có được dịp hân hạnh nói chuyện với anh chứ bộ.
- Nói chuyện thôi chứ hổng có... có...

Nói tới đó, Tư Ðát thò tay cầm lấy tay Hạnh. Hạnh run lên bần bật. Mặt đỏ như trái gất chín. Nó nhìn mông lung xuống mặt hồ.

Mấy con ếch nhảy lăng tăng trên những lá súng còn non màu xanh tím. Mấy con nhện hoảng hồn băng chạy tán loạn, làm mặt nước nổi lên từng vòng nước nhỏ. Lòng của Hạnh cũng đang chao đảo lâng lâng một cảm xúc khó tả. Vì lần đầu tiên trong đời con gái Hạnh được một người đàn ông cầm tay. Mà người đó lại là thần tượng mà Hạnh từng ao ước.

Hạnh lại phóng mẩt nhìn quanh. Chỉ toàn tranh với tranh, cao quá đầu người, mọc dày khít. Ðứng cách nhau vài thước chưa chắc đã thấy nhau, đừng nói ngồi lọt trong khoang xuồng. Trời một màu xanh lơ, có vài cụm mây trắng mỏng như lụa. Gió mát đồng nội thổi hây hây. Không một tiếng động. Thỉnh thoảng nghe tiếng cá táp bóng gần đó. Quang cảnh thật hữa tình thơ mộng.

Tư Ðát nhìn trân trối gương mặt Hạnh đang nóng bừng. Tay Hạnh run run chờ đợi. Thấy im lặng qua, Tư Ðát hỏi:
- Em có yêu ai chưa?
- Dạ... chưa. Có rồi, ai lại để anh cầm tay...
Sự thật Hạnh đã yêu Sảnh. Nhưng chàng này nhà quê hiền lành, chất phát, lại thêm nhút nhát. Ðã mấy lần Hạnh mở ngõ, khêu gợi, mà Sảnh như con cừu non. Muốn xây hạnh phúc kiểu cổ điển, nghĩa là phải có cưới xin, trong khi Hạnh lại là loại gái mới, muốn hưởng trước khi khép cuộc đời vào làm vợ.

Với lại nghe mấy con bạn đàn em như Ngọc, Chỉnh, Ðóa... cô nào cũng đầy ắp tình yêu và xác thịt nên Hạnh cũng nôn nao, muốn hưởng một lần cho biết... Gặp riêng Tư Ðát trong hoàn cảnh thuận tiện như vầy, không phải là chuyện dễ.

Tư Ðát táo bạo đưa bàn tay Hạnh lên mũi hôn tha thiết. Ðát còn lấy lưỡi liếm khe khẻ giữa những ngón tay của Hạnh, làm ốc trâu con nhỏ chạy rần khẩp người.

Chiếc Cằm của Hạnh được Ðát nâng lên, thật gần với môi chàng. Hơi thở của Hạnh dồn dập, đứt quãng, đôi mắt dại hần đi. Ðát sà xuống, dùng mũi hôn lên mà nàng một cái hôn thật nồng nàn, rồi lần qua đặt môi lên hôn môi cô bé~ Dại khờ, lúng túng, vụng dại chỉ có vài giây, là con Hạnh đã được Tư Ðát ngậm chặt môi nút thật êm đềm, thắm thiết.

Hạnh mềm nhũn nhưcọng rau héo, ngã hần vào người Tư Ðát, ôm quấn lấy Ðát, nhắm mắt, để cho Ðát tiếp chiếc hôn dài lê thê, đắm đuối.

Mấy con chim vịt trời bay qua làm không trung giao động. Giao động như tấm lòng trinh trắng của Hạnh đang rạt rào một cảm xúc sung sướng tuyệt trần. Hạnh nghe nước lồn ứa ra ở cửa mình. Nhất là lúc Tư Ðát đưa lưỡi vào lỗ tai cô nàng để liếm thật nhẹ Hạnh rên âm ư không thành lời, mà Ðát thì hiểu. Ðó là tiếng rên của khoái lạc tuyệt vời mà Hạnh đang có.

Dày kinh nghiệm, sở trường như Ðát thì con chim non Hạnh có chắp cánh bay lên rồi cũng đâm nhào xuống mà chịu chết. Hạnh nghe ở lưng mình cồm cộm vật cứng của Tư Ðát. Vật cứng mà Hạnh với Chỉnh đã nhìn qua ở đình Ông Của. Nó bóng lưỡng, dài thòng, ngổ ngáo...

Tư Ðát tự động mở cúc áo của Hạnh. Hai trái vú diễm tuyệt trắng ngần phơi ra. Ðầu vú đỏ hồng lún sâu đang tìl tù" sừng lên và lộ ra ngoài. Ðát cúi xuống hôn bằng mũi, rồi bằng môi, và cuối cùng ngậm nhẹ và bắt đầu nút.

Hạnh ưỡn mạnh .người lên, hai tay bấu mạnh vào cổ Ðát:
- Anh Tư. Chết em anh Tư ơi! Mặc áo lại cho em, cài nút lại cho em. Em chịu không nổi nữa anh Tư ơi! Em điên lên cho anh coi.

Một tay Tư Ðát thoa, nắn trái vú, còn trái vú kia thì môi chàng bú một cách rất nghệ thuật. Hạnh cố gấng ngậm chặt miệng lại, mà rồi vẫn phải há miệng nói lớn:
- Vậy là đụ đó hả anh Tư? Sao em nghe con Chỉnh nó nói khác.

Tư Ðát hiểu rằng Hạnh sướng quá mà nói bậy, chớ làm gì mà không biết Ðát đang bú vú. Cho nên chàng chẳng thèm trả lời, cứ chăm chỉ mà bóp nắn cặp vú làm cho Hạnh la làng lên, chịu không nổi, thế nào rồi Hạnh cũng tự cổi quần mời chàng leo lên đụ.

Mắt của Hạnh trợn lên chỉ còn tròng trắng. Hai vành môi khô khốc vì thở hồng hộc. Một tay Hạnh luồn vào trong quần Tư Ðát cầm lấy con cặc nóng hổi cứng ngắt của Ðát mà nhồi, mà bóp:
- Ưm, cái này đây. Con Chỉnh khen nó như cục vàng. Cho em nhìn nó tận mặt một lần đi anh Tư. Em thèm quá anh ơi!

Và Hạnh quay mình nằm sấp lại, móc con cặc Tư Ðát ra xem. Bất giác môi Hạnh ngậm vào mà nhai, nút ngồm ngoàm tràn miệng, ngon lành, thỏa mãn, mê đắm.

Tư Ðát nằm bật ngửa ra, nhìn trời xanh trên cao, nghe miệng của Hạnh đang ngấu nghiến con cặc của mình mà lòng tràn ngập đê mê. Tư Ðát sắp đặt những màn cụp lạc hứng thú suốt buổi nay với Hạnh trên khoan xuồng, giữa đìa vắng.

Tiếng chim quốc gọi xa xa. Trời đất tha nh tịnh, đìu hiu. Gió thật nhẹ đong đưa những ngọn tranh lao xao, rì rào lãng mạn. Im vắng, hoang sơ. Tưởng như chả còn ai trên quả đất ngoại trữ Tư Ðát với Hạnh đang tận hưởng những phút giây cực kỳ hạnh phúc. Tư Ðát bảo Hạnh cổi áo, cổi quần, nằm song song với chàng. Hạnh mắc cở, không dám:
- Em... em... Anh này ác quá hà. Bẩt người ta làm cái chuyện...

Ðát ngồi dậy, khoan thai cổi hết áo cho Hạnh. Cô bé vẫn nhấm mắt. Xấu hổ có, không can đảm để được tự nhiên có: Cử chỉ của Ðát thì trần tực, nhưng chàng vẫn lịch sự và nịnh đầm tối đa. Nên . Hạnh không thấy tủi thân. Ðát có lối dẫn cho người đối diện cùng nhập vào như:
- Em nhốm đít lên chút, cho anh đưa cái quần ra.

Tự nhiên Hạnh phải nhốm lên. Nên Hạnh đồng lõa với Ðát lúc nào không biết. Cổi quần cho Hạnh xong, Ðát nằm đối diện với Hạnh. Con cặc chàng chỉa thẳng vào mu lồn Hạnh mà cà nhè nhẹ...

Nhẹ như cơn mưa phùn mùa thu. Nhẹ như chiếc lá vàng rơi trên cỏ. Mà Hạnh thì nghe như bão lửa đang tràn tới. Nghe như thuyền nàng đang bị cơn bão lớn nhồi trên biển cả. Hơi thở Hạnh dồn dập và gương mặt nàng ngây dại hẳn ra. Bàn tay điêu luyện của Tư Ðát vẫn mân mê đôi vú hồng đào của Hạnh.

Ai mà chịu nổi? Ai mà câm miệng nổi với những cử chỉ khêu gợi đầy kinh nghiệm của Ðát? Mắc cở lắm mà vì chịu hết nổi Hạnh cũng bạo gan mở lời:
- Anh có định làm gì không anh Tư? Em chờ hết nổi rồi. Tụi con Ngọc, con Chỉnh ca ngợi anh như thần... Em muốn thấy ông thần của anh ra tay trổ tài cho em chết ngất trọn hôm nay... Mau đi anh Tư!

Tư Ðát làm như không thèm nghe lời yêu cầu tha thiết của bé Hạnh. Con cặc chàng vẫn tà tà quét qua đám lông lồn của Hạnh, rồi lang bang lên rốn, .vòng qua bắp vế... Hạnh kéo mặt Tư Ðát gần vào, bú môi, và chuyền lưỡi qua cho Ðát như
muốn bảo Ðát phải la quân thật gấp.

Năm ngón tay Ðát rà thật êm ái ở đường cong eo ếch con Hạnh, rồi sóng lưng, rồi mông đít. Và cuối cùng là chòm lông lồn dày kịt của Hạnh.

Chàng càng êm đềm tha thiết, Hạnh càng như lửa đót tới chân. Một bắp đùi Hạnh gát hắn lên vế của Ðát. Miệng lồn Hạnh nở ra. Nước lồn ứa tràn ngập. Thân thể hạnh rung lên như hoa quỳnh đang nở. Chỉ chờ Ðát. Chờ một cử động thần tiên cho Hạnh phải mê mang, phải chết lịm.

Lúc bấy giờ, bàn tay Ðát mới chịu cam của quý quét thật nhẹ nơi miệng lồn. Và cũng chỉ thật nhẹ, thật nhanh, rồi đầu cặc lại rời xa. Hạnh gần như tắt thở.

Mắt nàng mở ra thật nhanh, nhìn Tư Ðát rồi nhắm lại, nằm ngỡ ngàng, xửng lửng.

Chỉ có vậy thôi sao?

Trí thơ ngây của Hạnh tưởng Ðát chỉ tham quan xoàng xỉnh như thế rồi thôi. Nên Hạnh liều lĩnh cho tay xuống, cầm hẳn lấy con cặc của Ðát, để vào nơi miệng lồn, và đâm vào. Ðít Hạnh hẩy tới. Mặc kệ.

Không cần biết Ðát có thích hay không. Hạnh nghe khúc gân nóng cứng đang vào từ từ sâu trong lồn mình. Ðang tiến chiếm thủ đô. Hàng triệu sợi thần kinh đang sống dậy chuyền đi khắp châu thân nỗi sung sướng ngút ngàn của sinh lý.

Lúc bấy giờ Ðát mới ra quân. Vẫn nằm nghiêng, hai người ôm lấy nhau mà hẩy, nắc, quấn, ấp nhau, làm chiếc xuồng chòng chành, làm những bụl tranh xào xạc Một con vịt trời đâu đó, bốc cánh bay phành phạch lên cao, vì tiếng gào của Hạnh thật to giữa im vắng thanh tịnh...

Những ca ngợi của Chỉnh về thần tượng Tư Ðát quả không sai. Ðát bắt Hạnh phải nhập cuộc, phải hùng hổ, phải hết mình, như chính Hạnh là thủ phạm chủ chốt chứ không phải Ðát. Cái màn lấy mỡ nhử mèo của Ðát, dù biết chết con mèo cũng đâm đầu vào mà chết. Ðó mới là nằm nghiêng, một kiểu làm tình nhẹ nhàng êm đềm mà Hạnh đã như khoái lạc ngàn năm:
- Hèn chi Chỉnh khen ngợi anh. Tuyệt quá anh ơi? Ðừng về nữa. ở đây luôn với em nghe anh. Ðừng cho ai nữa ngoài em... Hèn chi con Chỉnh không nhào xuống nước liều chết vì không được anh đụ cho đã thèm. Hèn chi con Ngọc đã bấm bụng chửi mắng con Chỉnh khi biết anh đụ Chỉnh thực tình chứ không phải đụ trả thù... Hèn chi đã có người treo cổ, hoặc dùng độc dược để quyên sinh khi một người xa hẳn một người.

Vừa đụ, Ðát vừa nằm nghe người yêu bộc lộ văn chương. Chàng sung sướng một nỗi sướng đầy ắp lãng mạn, trữ tình. Chàng nâng mặt Hạnh để nhìn nỗi sung sướng đang vỡ òa trên khuôn mặt gái quê ngây thơ. Hạnh thì thào:
- Em sẽ theo anh dù anh không yêu em!

Nghĩa là Hạnh chấp nhận yêu Ðát dù biết chàng là của bá tánh. Hoa của chàng rất nhiều bướm đậu. Như vậy phải hiểu, Ðát là thần tượng thứ thiệt ở cái thôn hẻo lánh Gò Ô Môi này.

Một tay Ðát luồn qua cổ cho Hạnh gối đầu. Tay kia Ðát nhấn mạnh đít Hạnh vào đụ chan chứa, đụ kịch liệt, đụ như sóng vỗ vào gềnh. Hạnh say mềm, nống ngất với cảm xúc sinh lý tuyệt vời của Ðát đang cho:
- Em sướng muốn ra thì cứ ra trước đi Hạnh.
- Dạ, hình như rồi anh Tư ơi. Lúc em ngất vai anh đó... Chỉnh bảo anh có thể đụ hai ba tiếng đồng hồ là thường có đúng không?
- Thử thì biết. Cần gì anh phải gật đầu.
- Vậy thì anh đúng là thần tượng rồi. Hèn chi ba chị em ruột của chị Hai Mừng chỉ yêu có mình anh. Anh còn bao nhiêu người yêu nữa?
- Nhiều lắm. Kể không hết. Trong số đó có má của em nữa.
Hạnh giật mình, ngừng đụ, nhìn chăm bẳm vào hai mất Tư Ðát:
- Má em? Có thiệt không vậy đó anh? Ngày nào má em cũng bận buôn bán bên Lạc Thiện, làm gì có thì giờ...
- Vậy chớ anh đi chặt tranh. Em đi câu rô. Sao mình...

Hạnh ôm đụ Ðát tiếp tục. Hạnh không cảm thấy gì khó hiểu. Hàng tết thì được mọi người chú ý. Lẽ cố nhiên. Hạnh để đó, đụ xong sẽ bắt Ðát nói hết sự thật cho nàng nghe. Ðã không ghen mà Hạnh còn tỏ ra thích thú khi biết chuyện động trời về mẹ nàng cũng là một tín đồ của ông đạo Tư Ðát.

Ra xong cái thứ hai thì Hạnh leo lên người Tư Ðát nằm cắm lồn vào cặc chàng mà đụ và bắt đầu hài tội:
- Mẹ em? Cũng là con nhạn của cái bẫy anh hả?
- Ừ Ghen hả? Em là kẻ đến sau mà...
- Không, em không ghen. Xin thề với trời đất. Nhưng em muốn biết chuyện tình đó xảy ra từ lúc nào?
- Vào lúc anh 17 tuổi. Và em mới lên 12.

Ký ức của Hạnh bỗng nở ngay. Hèn chi nãy giờ nằm ôm nút lưỡi Tư Ðát mà Hạnh mưởng tượng như đã có gặp Tư Ðát ở đâu đó lâu lắm rồi... Rồi hạnh bất ngờ hỏi Tư Ðát:
- Hồi đó anh tên Ngọ chứ gì?
- Ừa, tên Ngọ, vì anh tuổi con ngựa. Rồi tên Lộc, Báu, Vĩnh, Toàn v.v... Tất cả đều là anh. Mỗi lần một cuộc tình vỡ, anh đổi tên. Ðổi để không ai tìm ra, và cũng để chôn luôn mối tình vào quên lãng. Tuổi con ngựa, mà số anh lại vất vả với đàn bà.

Nói cái số cũng không đúng. Phải nói tại trời cho anh cái của quý to hơn người khác, và một khả năng làm tình dai hơn thiên hạ. Không biết có phải là vô địch hay không. Chỉ biết đàn bà đã có chồng, thử qua anh là phải bỏ chồng. Gái mới lớn lên mà đã đụ thử qua anh là cũng phải bỏ tình nhân.

Giọng nói của Ðát năm năm về trước với bây giờ thì không khác. Chỉ khác có cái nhân dáng. Hồi đó, còn làm công cho gia đình nàng, Ðát cạo trọc lóc cái đầu và không để râu. Bây giờ thì tóc chàng dài nhưtóc của Trần Văn Trạch, và râu quai nón đẹp như tướng cướp rừng xanh.

Hạnh nhớ rõ. Hồi đó cứ bốn giờ sáng là Ðát quảy bốn giỏ trứng xuống ghe, đưa mẹ nàng qua Lạc Thiện đếm sỉ cho bạn hàng. Xong chiều tối thì chèo xuồng về... Và sau đó thì Ðát nghỉ việc. Không biết vì lý do gì.
- Em không biết lý do gì hả? Lý do như tụi mình đang làm đây.
- Mẹ em ngủ với anh?
- Ðúng. Và suốt bốn năm trời. Có khi dưới xuồng. Có khi trên phòng ngủ ngoài chợ. Có khi ngay ở trong nhà. Chuyện ngoại tình hoàn toàn bí mật. Nó đã không đổ bể ra nếu anh không tò te với chị của em, chị Hồng.

Một lần nữa, Hạnh lại giật mình:
- Chị Hồng? Hồi đó chị mới có 14 tuổi mà.
- Mười bốn mà quả tim của tuổi 20. Anh thề, có trời đất làm chứng, chuyện với Hồng thì anh hoàn toàn vô tội. Dù có ái ân với nhau. Mà mỗi lan là một lần anh bị Hồng tấn công.

Hồi đó anh không phải là người làm công. Anh là con nuôi của mẹ em. Ðó là lý do anh được đối xử rất thoải mái. Cũng do đó anh chẳng hề bị cha em nghi ngờ gì khi anh ăn nằm với mẹ em và chị Hồng.

Thật tình anh không nhớ mình trở thành con nuôi của má em từ lúc nào. Anh cứ tưởng anh là con ruột cho đến một hôm, vào buổi chiều, khi anh đang chèo xuồng cho bà về từ Lạc Thiện. Bà bảo với anh:
- Con chèo lách vô trong lùm kín kia, mình ăn xôi với thịt quay rồi về. Vú có mua rượu sâm nhung nữa đây.

Anh tự hỏi, mọi khi mẹ em muốn ăn với anh thì dừng ghe ở đâu cũng được. Sao bữa nay bà bảo anh phải chèo vô lùm kín trong kia. Tuy vậy anh vẫn chèo vô theo lời bà. Kín thật. Ðó là một vũng nước bề ngang độ bốn thước và là nhánh của của con kinh. Hai bên mọc um tùm những cây đước, cây sao lá cành sum suê, kết nhau lại thành một cái lùm đầy bóng mát, không một tí mặt trời xuyên qua. Ngoài kia, nếu có ai chèo ngang qua cũng không sao nhìn thấy được.

Mẹ em bày ra một tràn lá chuối có xôi đậu xanh, vịt quay, heo quay và rượu sâm nhung bà mua trên chợ. Quái lạ! Có khi nào bà đãi anh thịnh soạn như vậy. Nhiều lắm là tô hủ tiếu. Ăn được nửa bữa, lúc rượu thấm vào anh ngà ngà, bà hỏi anh một câu mà anh nhớ mãi tới bây giờ:
- Ngọ có biết rằng Ngọ chỉ là con nuôi của vú hay không vậy?

Câu hỏi đó không quan trọng bằng từ đầu bữa ăn, bà ngồi đối diện với anh, mà đáy quần bà bị sút chỉ, banh ra cho anh thấy một phần lông lồn của bà. Bà hỏi mà không cần anh trả lời, ngồi dang rộng hai chân thêm ra.

Toàn thể cái lồn bà phơi ra trước mặt anh một cách khiêu khích. Từ lâu, anh vẫn không biết tại sao anh thì họ Lý, mà em với Hồng thì lại họ Huỳnh. Bữa nay bà mới nói rõ cho anh biết. Hơi nlợu thật sự làm anh chếnh choáng vì đó là lần đầu anh uống nlợu. Và hình ảnh cái lồn của mẹ em đã biến anh thành một con thú đầy dâm tính không kềm nổi.

Bà thấy anh không nói mà cứ chăm bẳm nhìn lồn bà, bà lại càng khiêu dâm thêm lên bằng cách đưa tay vuốt vuốt chòm lông chìa ra từ đáy chiếc quần lãnh đen:
- Ăn cho hết nắm xôi với mớ thịt quay đó. Uống cho hết xị rủợu này, rồi nghỉ một lát mình chèo về đêm cũng được con.

Miệng bà nói mà tay thì rót thêm nlợu vào ly của anh. Ðôi mắt bà thì liếc liếc nơi con cặc đang cương lên cứng ngắt của anh sau lớp vải quần một cách ngổ ngáo. Phần vì mắc đái, phần bị kích thích bởi cái lồn. Ðó cũng là lần đầu anh nhìn tận mắt bộ phận sinh dục của đàn bà.

Mẹ em hỏi: .
- Con muốn đi tiểu hả?
- Dạ. Vô bốn ly rồi còn gì. Mót đái quá vú ơi? Mẹ em lấy tô thịt đổ hết thịt trên lá chuối, rồi bình thản móc cặc anh ra kê vào tô bảo anh đái.
Anh tiểu ra nửa tô. Và trời đất thiên địa ơi! Bà đưa tô lên miệng uống hết:
- Ngon quá, không uống nlợu. Uống cái này còn bổ hơn. Cổi quần ra ngồi ăn cho khỏe đi con.

Anh đã tự nhiên cổi cái quần đùi ra khỏi người. Rượu đã làm cho anh thêm can đảm. Nhưng sự biết mình là người dưng và dâm tính trong anh, làm anh tự nhiên thoát y, không ngượng ngập. Anh nói tiếp:
- Vú cũng cổi quần áo ra ngồi ăn cho khỏe.

Mẹ em nhìn anh một lúc. Không biết bà đang nghĩ gì mà mặt bà đỏ hồng lên. Cặp mắt thật tình tứ rồi từ từ bà cổi áo, trình cặp vú bự núm nâu ra. Rồi đến quần...

Anh buông miếng thịt xuống, nhảy qua ôm chặt bà như con gấu vồ mồi. Tay anh bóp lồn mẹ em đang ướt nhẹp những nước.

Mẹ em níu cổ anh xuống, ngoạm vào môi anh mà nút. Lưỡi bà đưa qua cho anh. Anh vụng dại bú. Bà bảo anh thọc lưỡi qua để bà nút. Anh học một bài giảng câm. Sau đó thì cả hai nồng nàn, say đắm, không còn biết đã mấy giờ và đã hôn nhau bao lâu, ngất ngư. Say nhừ tử. Say rượu, say tình. Mẹ em cũng thú vật như anh. Bà cũng cuồng si táo bạo:
- Ngọ ơi? Mình đụ em đi mình?

Anh đang say, đang điên, đang man dại, đang thú vật Bà lại làm cho anh càng thú vật thêm hơn lên. Rồi bà nằm ngửa ra. Tênh hênh.
- Ðụ em đi mình.
Tai anh lùng bùng. Anh không nghĩ mình nghe lầm Bà đã gọi anh bằng mình và xưng em ngọt xớt Như đã là tình nhân với nhau từ tiền kiếp. Dù thèm lắm, dù điên lắm, thú vật lắm, anh vẫn bất động. Tay chân anh co cụm lại vì chắc anh còn tí đạo đức nào đó chăng?

Thấy anh bất động, mẹ em đã chồm dậy, kéo anh để nằm trên người bà. Một tay bà ngang nhiên đưa xuống cầm lấy con cặc của anh đâm sâu vào lồn bà, rồi bà hẩy đít tới và nhấn mạnh đít anh xuống.

Thế là con cặc của anh đã lút sâu, lút hết trong lồn bà. Không còn ở ngoài một ly. Trời đất quay đảo. Anh chóng mặt. Dùng chữ sướng không đủ để diễn tả cảm xúc của anh lúc đó. Nó không thuần túy là cái đụ như anh đang đụ em đây. Nó như là một cuộc hiếp dâm của bà già lớn tuổi với một thanh niên 17.

Anh bảo hiếp dâm bởi anh chưa từng táo tợn có ý nghĩ xàng bậy về tình dục với bà. Anh nằm trên người mẹ em đụ mà chẳng chuẩn bị gì trước đó cả. Ðụ theo sở thích của con tim chứ không phải của lý trí. Ðã vậy, anh lại được sựhổ trợ của những ly rượu sâm nhung...

Anh quả là con thú. Càng lúc lý trí càng xa dần vì ru"ợu càng ngấm, mẹ em càng đụ hăng hơn. Và không biết chất gì trong rươợu đã giữ anh, chiều hôm đó, anh đụ đến tối mò mà chẳng bắn khí ra lần nào. Trong khi mẹ em lã người vì ra đã bốn lần.

Bà không còn sức để đụ nữa. Chỉ nằm ôm cặc anh mà bú. Trăng lên từ lâu, mà xuồng vẫn còn đậu ở đó Sinh vật quanh đó kêu rân trời đất tạo thành một bản nhạc nhớ để đời. Bây giờ mỗi lần nghe cóc nhái kêu về đêm, anh lại nhớ đến cái đụ ngàn vàng hôm đó với mẹ của em...

Hạnh đang nằm im lắng nghe câu chuyện của Ðát, bỗng nổi cơn dâm, nàng vùng lên dộng cừ bình bịch trên bụng của Ðát:
- Ðã quá anh Tư ơi? Sao đời anh sướng quá vậy? Già anh không bỏ nhỏ anh cũng không tha. Rồi sao nữa, anh kể tiếp cho em nghe đi.
- Con cặc của anh vẫn ngang tàng cứng ngắt để mẹ em tha hồ bú. Cũng từ hôm đó anh mới biết mình có khả năng đụ dai như đỉa. Mẹ em ngừng bú, chong đèn lên. Xôi thịt và rượu khi chiều vẫn còn ê hề trên tàu lá chuối. Cả hai lại trần truồng như nhộng ngồi bên nhau đút cho nhau ăn.

Xong bữa, mẹ em nằm ngang qua bắp vế của anh, cầm cặc anh mà nói:
- Anh đừng cho ai biết chuyện tụi mình lấy nhau nhen. Tại thèm đụ quá mà em làm ẩu. Ðáng ra em phải chuẩn bị cho anh để anh khỏi phải ngỡ ngàng. Em bú anh có sướng không?

Không trả lời, anh đặt mẹ em nằm ngửa ra, quay xuống bú lồn bà. Chính mẹ em đêm đó đã dạy anh tất cả mọi kinh nghiệm để anh trở thành một tình nhân lý tưởng của bà suốt bốn năm trời. Anh đã rự xem anh là người chồng thứ hai của bà rồi và yên phận sáng chèo xuồng cho vợ đi buôn, chiều chèo về.

Cho đến một hôm, sáng chúa nhật. Anh đang ngồi dưới bến, bện lại cái quai chèo, chuẩn bị cho sáng hôm sau, thì Hồng, chị em đi xuống ngồi bên anh, nói rất nhỏ: .
- Tối hôm qua mẹ em với anh làm gì ngoài nhà lẫm vậy?

Anh tái mặt. Tim đánh ầm ầm. Tay anh run lên như cơn sốt. Mẹ em lúc đó đang đi vào trong xóm đậu chếnh. Cả nhà đi vắng, ngoại trữ anh với Hồng ngồi đó Thấy anh câm nhưhến, Hồng phang thêm một câu:
- Lần sau có đụ lén phải cẩn thận. Anh nói với mẹ em đừng la lớn quá như vậy. May mà cha em không nghe, nếu không...
- Như vậy là em có nghe?

Hồng cười khinh khỉnh, cầm cục đá liệng xuống nước. Thay vì trả lời câu hỏi của anh, Hồng lại hỏi anh:
- Còn trẻ như anh không kiếm được một người trang tuổi hay nhỏ hơn để đụ à. Sao phải đụ với mẹ em?

Anh như thằng mọi trên rừng. Ngơ ngác. Chưng hửng. Vì Hồng nói tiếng đụ mà mặt tỉnh bơ như người lớn. Con gái mới có 14 tuổi mà đã biết danh từ này sớm quá vậy?
- Em còn biết anh đã đụ mẹ em từ bốn năm nay, nhưng làm ngơ. Làm ngơ bởi vì em còn quá nhỏ dù đã biết nứng lồn rất sớm. Và vì thấy con cặc của anh to quá... dài quá...
- Em nói gì? Em đã thấy con cặc của anh?
- Cái đó thì lâu rồi, không phải mới đây, năm em mới lO tuổi. Anh tưởng em không biết thèm à Em đâu phải bà tiên. Không lần nào anh và mẹ em đụ nhau ngoài nhà lẫm hay chòi mía mà sót em. Sau mỗi lần như vậy, em... em... lấy tay làm một mình. Bữa nay mẹ em vắng nhà. Bả mà đi đậu chếnh là chiều tối mới về tới. Anh có thích một cô bé, tuổi như em không? Hay chỉ thích bà già?

Anh hoang mang, ngầy ngật. Chưa hết ngạc nhiên về những lời Hồng nói về anh và mẹ em, bây giờ lại bị thu hút bởi sự mời mọc táo bạo của Hồng. Miệng anh câm lại như hến. Mắt láo liên vì sợ có ai đang nhìn, nhất là cha em. Tim anh thì nhảy lô tô, gần như xé lồng ngực. Lòng thì lo sợ, mà trí óc anh vẫn rối tung lên vì câu Hồng mời mọc:
- Anh có thích một cô bé nhỏ tuổi như em không?

Có thể nào anh là tình nhân của cả mẹ lẫn con.

Yếu điểm của anh:vẫn là cái quần đùi quá mỏng manh. Không đè được con cặc đang cương cứng một cách ngổ ngáo chỉa ra. ác nghiệt quá. Cực chẳng đã, anh phải tự lấy tay đè nó xuống, thì Hồng bỗng cười ngặt nghẽo, thích thú:
- Tội nghiệp anh thì thôi á. Hồi nãy giờ không che, bây giờ bày đặt dấu với diếm. Lấy cái tay anh ra cho nó tự do chút có được không? Tại anh chớ đâu phải tại nó.
Dáng điệu anh lúc đó như thằng ăn trộm bị bắt quả tang.
- Cất tay anh ra đi cho em nhìn xem nó còn đòi hỏi, tranh đấu không? Cha làm bắt con chịu. Anh thiệt bất công.

Hồng biết là đã đánh trúng vào nhược điểm của anh rồi, nên càng nhìn con cặc chổng ngược giật giật của anh, Hồng càng cười dữ tợn.
- Lên xuồng, anh với em chèo ra kinh Xáng, hay ngoài lạch cũng được. Em cho anh xem cái này hay lắm. Mau lên đi !

Không đợi anh gật đầu, Hồng đến nắm tay anh, dắt xuống xuồng, mở giây bắt anh chèo lẹ ra kinh Xáng. Anh làm theo như một cái máy, lòng rộn ràng một điều gì khó tả...

Xuồng ra tới lạch, anh chèo chừng độ 15 phút, qua khúc vắng, Hồng giật chèo trên tay anh, cho xuồng lủi vô một một cái hóc kín như bưng, coat xuồng vào nhánh bần, ngồi xuống cầm tay anh để lên ngực của Hồng...
- Sao với bà già anh hùng hục như trâu điên, mà với em anh hiền t~ như trai mới lớn vậy? Thấy vú em có lớn không? Thọc vô áo em mà bóp đi. Cho phép anh đó.

Hồng phụng phịu nhỏng nhẽo như con đòi sữa mẹ. Tay anh lần đầu tiên chạm vào chiếc vú của con gái mới dậy thì. Nó cứng lấm. Cảm giác hoàn toàn khác với khi sờ vú bà già. Anh bóp nhè nhẹ, sợ Hồng đau thì em biểu:
- Anh làm gì mà như mèo hửi vậy? Sợ em đau hả?

Nói xong hai tay Hồng bợ hai trái vú bóp nhuyễn nhừ cho anh thấy. Hồng nghiến răng ngước mặt lên, diễn tả sự hoan lạc cùng cực của một người lớn khi làm tình:
- Anh ác lắm? Ðể cho em thấy những cảnh đụ chát chúa ngoài chòi mía với mẹ, để người ta ngủ không được. Ðêm nào em cũng phải tự sờ lồn bóp vú. Anh không tội nghiệp cho em hả? Cổi quần cho em như anh đã cổi cho mẹ đi. Cưng.

Anh bỗng điên lên, cho tay cổi hết để Hồng trần truồng nằm phơi hàng họ ra vô cùng hấp dẫn. Nhất là cái lồn với mớ lông mới mọc. Tuy dày nhưng ngắn củn cởn. Nắng buổi sáng xuyên qua các chùm lá bộng, lá sim rọi từng khoảng nhỏ trên xuồng, trên thân hình trác tuyệt của Hồng. Anh không thể nghĩ đến thân phận nghèo hèn của anh lại được diễm phúc được bà tiên con đang lõa thể nằm đó
mời mọc. Anh hỏi:
- Em đã thấy anh với mẹ em đụ năm em mới 10 tuổi?
- Chớ còn gì nữa. Mỗi lần được xem xong là em thèm muốn chết luôn.

Vừa nói hai bàn tay nhỏ nhắn trắng bóc của Hồng đưa lên xoa nhẹ đầu vú, xe xe cái núm, gương mặt Hồng hiện lên nỗi đam mê. Hai bắp đùi Hồng dạng thắng ra, phơi rộng cái miệng lồn đỏ loét.

Anh như thằng say rượu. Mắt mờ hắn đi. Ðầu tóc lùng bùng những cảm giác mạnh làm mấy sợi gân bên thái dương căng cứng. Mười bốn tuổi đã là nhỏ rồi, mà Hồng bảo là Hồng đã xem cảnh anh đụ và biết nứng lồn từ năm 10 tuổi.
- Vậy sao em không mét với cha em?
- Ðâu có ích gì. Mét với cha, cha sẽ ngăn cấm mẹ giao du với anh. Em sẽ mất một nguồn vui. Rồi có thể anh sẽ bị cha đuổi đi. Em lại mất đi một người tình. Em bảo anh là người tình vì mỗi đêm nằm cho tay sờ lồn một mình, em vẫn kêu tên anh nho nhỏ trong bóng tối. Em đã từng sống với anh trong những giờ thủ dâm đầy say đắm, nồng nàn...


Lòng anh dậy lên một niềm thương rào rạt. Anh cúi xuống hôn lên gương mặt thiên thần của Hồng một cái. Hương trinh thơm ngát của da thịt Hồng làm anh nở rộ một hạnh phúc, và niềm vui chân thật của tuổi trẻ. Nó khác với những lần nằm bên mẹ em ân ái ngoài kinh vắng, hay ở chòi mía. Anh quên mất hình ảnh của mẹ em...
- Khổ cho em nhất là thèm mà không được chơi. Rất nhiều lần em định tâm tìm dịp khêu gợi rù quếnh anh. Nhưng đã trót nhìn được cặc của anh, em ngại quá, sợ mình còn quá nhỏ, không thể nào chịu nổi con cặc to dài sù sì đó. Mới tuần rồi, con Tâm bạn em, 13 tuổi, mang bầu với chồng nó. Nô cho em biết là nó đã biết đụ từ năm 11 tuổi, và đụ với người lớn. Em tiếc quá. Em đã bỏ hết mấy năm không dám sờ đến người thật tên Ngọ. Chỉ dám sống trong tưởng tượng, trong mơ... Hôm nay thì em đã sẵn sàng. Bằng mọi giá, em phải ngủ với anh, dù chỉ một lần.

Anh ngồi đó như đống thịt nguội. Mặt ngu si theo dõi từng câu nói văn hoa của cô gái dậy thì, diễn tả vụng dại cái tình, cái thèm khát xác thịt. Rồi nhìn thân hình mới nở của Hồng, anh chưa, hay không dám có ý nghĩ táo bạo là đè Hồng ra mà làm thịt cho đã cơn dâm.
- Em thèm sau mỗi lần nhìn anh với mẹ em đụ nhau, rồi em đã làm gì? Làm cho anh xem, cho anh sướng với.
- Thì em đã nói hồi trên bến. Em mời anh ra đây em cho anh xem cái này lạ lắm. Có thể suốt đời anh chưa thấy.

Hai bàn tay Hồng thoa thoa hai trái vú. Lưỡi Hồng liếm nhẹ hai môi, diễn tả nỗi thèm khát, rồi nói như mơ:
- Ngọ ơi! Xem anh đụ mẹ em, em bốc lửa và thèm được anh ôm đụ. Làm sao em dám? Em có 10 tuổi Lồn chưa mọc lông. Vú chưa có. Hay anh bú lồn em, được không người yêu? Chắc sướng lắm phải không anh? Không sướng tại sao mẹ em
phải lăn lộn, quay cuồng, la dữ dội như thế? Em đang lấy một ngón tay thấm nước miếng đưa xuống chà lồn em đây nè.

Một ngón tay búp măng của Hồng đưa xuống chà nhè nhẹ giữa hai mép lồn. Rồi Hồng dùng hai ngón cầm hột le mà xe xe. Con cặc của anh giật bưng bưng. Anh ngồi rên khơi khơi theo cơn sướng của Hồng. Nhất là khi thấy hai đầu gối Hồng rung giật theo nhịp chà hột le trên kia. Hai tay anh bụm cặc dằn nó xuống. Một ngón tay của Hồng đang thọc lần vào cửa mình. Hồng hé môi ra rên khe khẽ một cách sung sướng:
- Em đang đụ lồn em đây nè. Ngọ có thấy không? Cúi sát xuống nhìn cho rõ đi Ngọ. Thấy nước lồn em không?

Ngón tay Hồng cho lút hết vào bên trong rồi đưa ra. Từ từ, khoan thai, mà anh nghe như lửa đang hực cháy ở cửa mình Hồng. Vì em ểnh cái lồn lên cao, rung động theo ngón tay.
- Ngọ ơi? Bỏ đửng đụ mẹ em nữa, đến phòng em, cho em. Một ngón không đủ. Phải hai ngón anh ơi. Nó mới chật.

Rồi hai ngón tay của Hồng chen vào một cách chật chội nơi của mình 14 tuổi. Chịu không nổi, anh nhào tới bú liền cặp vú của Hồng.
- ời, bú đi Ngọ. Bú mạnh đi. Tay anh ở không làm chi mà không chịu bóp vú cho em sướng hả anh?

Anh bóp vú Hồng như nhồi bột. Càng bóp Hồng càng la lên sung sướng. Anh xin Hồng cho anh nut cặc vô lồn Hồng để đụ.
- Em ơi? Cho anh liền lập tức. Anh chịu hết nổi rồi Hồng ơi?

Hồng rút hai ngón tay ra. Anh giật lẹ, mút hết nước lồn trên hai ngón tay búp măng. Xong Hồng lập tức kéo anh nằm lên người. Anh cầm đầu cặc ngoáy ngoáy nơi cửa mình của Hồng khoảng mấy phút, rồi từ từ đâm yào, lút hết thật sâu.

Con Hạnh nghe đến đó la trời lên một tiếng, rồi cầm cặc Tư Ðát nhét mạnh vào lồn, và nắc lên, rên như xé một góc trời:
- Ðã quá anh Tư ơi! Kể tiếp đi để em nắc cho anh sướng!

Em phải biết sự khác biệt của cái lồn bà già và lồn con gái 14 tưổi. Nó bót, nó chật hơn nhiều. Còn nhan sắc của Hồng lúc đó như vầng thái dương. Rực đỏ. Trán rịn mồ hôi. Những sợi tóc mai lăn quăn trên trán. Môi không son mà đỏ hồng. Mắt Hồng trợn ngược lên. Hai tay Hồng quấn chặt lấy vai anh:
- Ối Lạy ơn Trời Phật, sao nó sướng dễ sợ vậy hả Ngọ. ấp em cho lâu nhen người yêu. Anh phải đụ em cho hết ngày hôm nay. Anh mà mê mẹ em rồi bỏ em, là em chết cho anh coi. Chết, chết, chết. Anh muốn làm gì em đó thì làm đi. Con cặc của anh như cán cuốc mà nó vô hết trong lồn em hả anh?

Miệng Hồng luôn luôn há. Ðầu thì lắc lư. Cái mông đít hẩy lên tàn bạo. Nếu là ngƯờí khác chắc đã không chịu nổi với Hồng sau 10 phút. Nhưng anh thì trời cho một đặc biệt dai sức. Muốn bao lâu cũng được. Cho nên sau 20 phút, cô bé cắn xé anh, cào cấu anh và ra ngất trời một cái, nước nôi tràn ngập. Anh rút cặc, tuột xuống liếm lồn Hồng. Máu trinh be bét hai cái bẹn. Anh liếm sạch để ghi nhớ suốt đời người con gái 14 tuổi đã yêu mình, cùng mình hẹn hò ngoài kinh vắng.

Một con chim chích chòe ở đâu bay đậu trên cành bộng gần đó, hót thật hay, làm không khí quanh đó thêm đượm tình. Hồng bậm môi nằm im lặng nghe anh liếm lồn.

Nếu Hồng la lên thật lớn thì là thường rồi. Ðằng này, Hồng nhíu mắt, cắn môi chịu đựng cơn sướng ngất trời đang òa vỡ nơi bộ phận sinh dục của em. Hai tay Hồng đưa lên, bấu chặt cây sào nằm ngang khoang ghe. Những sợi gân cổ hằn lên. Hồng không dám la vì sợ có ai gần đó nghe sẽ bị lộ. Lỗ lồn của Hồng nhỏ đến độ anh cho lưỡi vào ngoáy cũng bị chật.

Lúc anh ngậm hột le để bú, thì hai hàng lông mày của Hồng nhíu lại. Mặt nhăn như ăn phải ớt hiểm. Hai hàm răng cắn chặt, mà rồi cuối cùng cũng phải than lên một tiếng:
- Hèn chi mẹ em la oải trời cũng phải? Chết ngay bây giờ em cũng thỏa nguyện. Ôi, Ngọ người yêu! Anh đang giết em đó hả !

Hồng rên la thật khẽ, mà anh nghe rõ từng chữ vì quanh đó êm tịnh, thanh vắng. Im đến độ một chiếc lá rơi trên nước cũng nghe. Anh thực tình quên hết và chấp nhận mọi sự mắng chửi nếu vô tình mẹ em khám phá được sự kiện anh đang làm tình với Hồng.

Anh đã đem hết tài nghệ ra bú lồn Hồng trên một tiếng đồng hồ. Hồng ra trong miệng anh đến hai lần. Xong Hồng xin bú cặc của anh. Chị của em lãng mạn lắm. Vừa bú cặc anh, Hồng vừa ngắm dưới nước xem cá lội, xem những cộng súng mọc chòi lên mặt nước, nở những đóa hoa súng màu tím nhạt, những bông lồng đèn mọc giăng giăng trên các lá dừa. Ðộng tác bú cặc của Hồng rất khoan thai, chậm rãi, không vồ vập hấp tấp như mẹ em.

Anh nhìn mà mê khoái đến độ, muốn xin cưới Hồng làm vợ luôn. Vì anh chỉ có thể làm người tình của mẹ em mà thôi.

Cặp môi của Hồng quá nhỏ so với con cặc của anh, vậy mà em vẫn có ngoạm và nút thật ngon cho đã cơn thèm suốt bốn năm. Hồng còn trinh với anh. Ðiều quý ngàn vàng.

Hôm đó, anh với Hồng ôm nhau dưới xuồng đụ đủ kiểu. Hồng muốn gì anh cũng chiều chuộng tối đa để tạ ơn. Ðụ không cần ăn mà cũng chẳng thấy đói Ðụ ngất ngây tàn tịch. Hồng thừa biết anh đã yêu Hồng thật sự. Vì Hạnh ơi, con gái đa tình và đối xử với mình như vậy còn lấy gì mà chê? Anh nhớ mãi câu Hồng rên khi anh đụ cái cuối cùng trước khi chạng vạng là:
- Ngọ ơi, đừng cho ai biết vú con mình lấy nhau nhen. Em yêu mình quá Ngọ ơi! Em biết nãy giờ Ngọ chưa ra. Nhưng cái này của anh phải ra với em, bắn ra thật nhiều trong lồn em đi. Công em nuôi anh từ hồi anh mới bốn tuổi. Em tắm rửa đút cơm thay áo quần cho anh là chỉ chờ cho tới giờ này được làm vợ anh đây. Nấc mạnh vô lồn vú đi Ngọ. Em gần ra đó. Ra với em nhen mình. Con ơi con ơi, vú sướng quá con ơi? Ra với vú đi. Ðó, em đang ra đó, vú đang ra cho con đó. Xịt hết khí, bắn hết khí vô lồn vú đi con. Ðụ sao cho vú có chửa đi con.

Anh chịu không nổi và đã bắn ra xối xả trong lồn Hồng. Xong Hồng ngồi dậy, bắt anh đụ ngồi. Nghĩa là Hồng bắt chước y chang mẹ em.

Nghe đến đó, Hạnh đang dộng cừ, cũng bắt Tư Ðát đụ ngồi cho em sướng, và nói:
- Vậy là anh đã lấy hết ba mẹ con em rồi còn gì Mà không trách anh được. Ðàn bà con gái tụi em tấn công anh. Anh vô tội. Ai biểu thèm thì ráng chịu. Rồi anh có đụ tiếp chị Hồng sau đó không?
- Việc đó là dĩ nhiên. Anh không còn sợ nữa. Chấp nhận hết cho dù việc này có đổ bể. Ban ngày đụ mẹ em, tối đến anh với Hồng vào nhà lẫm ngất ngây tới nửa đêm. Hôm nào bà già đi đậu chếnh là anh với Hồng chèo xuồng ra kinh xáng, vô đầm Ô Môi, hay ra đây...

Mà trời đất cũng hay thật. Chuyện đụ bậy giống như chuyện ăn trộm, chẳng bao giờ dấu được lâu. Vì một hôm đang ôm đụ bà già em ngoài lạch, bả khóc và ghen anh với Hồng. Bả kể không còn sót chi tiết nào về những lần anh đụ chị em. Và bả tình nguyện xa anh, nhường anh cho Hồng. Bả biết hết là do Hồng tâm sự với bà, xin bà nhường anh cho Hồng độc quyền.

Anh đụ tiếp Hồng được hai năm thì Hồng lấy chồng, dọn sang Long Xuyên. Anh khăn gói đi lang thang. Có khi ở đợ, có khi làm mướn, có khi cày thuê. Mà số của anh cứ phải lụy vì đàn bà, nên anh lại liên tục gặp trắc trở. Mỗi lần như vậy, anh đổi tên, đổi họ. Cho đến bây giờ thì anh mang tên Tư Ðát.

Hạnh đang ôm Ðát đụ ngồi. Ðầu Hạnh dựa vào ngực Ðát giống hệt Ngọc đã làm ở đình Ông Của. Hôm đó Hạnh đụ Tư Ðát tới bốn giờ chiều. Từ giả Tư Ðát, chạy lên Gò Ô Môi tìm thằng Sảnh quá giang về, tỉnh bơ coi như chắng có gì xảy ra.

Sảnh hỏi Hạnh cá đâu? Con Hạnh cúi đầu xuống nói dối là trở trời, không có cá.

Nhờ đụ được con Hạnh ở Vũng Tranh, mà Tư Ðát biết được người rình xem Ðát đụ chị Hai Mừng chính là Hạnh và thằng Sảnh. Làm bữa đó Ðát với chị Hai trần truồng ôm áo quần chạy vắt giò lên cổ, xuống xuồng chèo tuốt ra Rạch Miễu cắm sào, đợi chiều tối mới dám chèo về. Ðát đem chuyện này nói với chị Hai:
- Bữa hai đứa mình đụ ngoài Bàu Cồng Cộc đã bị con Ngọc với thằng Sảnh rình coi. Chị Hai biết không?
- Sao dượng biết? Bộ tự nhiên nó tìm dượng khai hả?
- Thì cũng nhờ vô tình gặp con Hạnh cắm rô ở Vũng Tranh, em gạ gạ nói chuyện với nó. Nó khai thiệt hết.
- Dượng chỉ gạ nói chuyện thôi, hay có....
- Trời đất á. Không có cái món đó, ai ngu gì khai thiệt.
Chị Hai nguýt Tư Ðát một cái rồi ôm Tư Ðát mắng yêu:
- Người gì mà đi đâu là đụ đó à. Dê chúa?
- Lại oan cho em nữa rồi chị Hai. Ðàn ông sao dễ mang tiếng quá chừng vậy không biết. Từ ngày biết trèo lên bụng đàn bà tới giờ, xin thề với chị Hai là em chưa dê một người nào. Không biết ở đâu đàn bà con gái nó cứ túa tới rần rần, nó tấn công em chứ bộ. Nó tấn công thì mình phải phòng thủ chứ chị.
- Dượng chỉ có phòng thủ chứ hổng phải phòng the hả?
- Ôi, phòng thủ qua phòng the mấy hồi. Hì, hì.
Mà thôi, để em bàn chuyện này với chị quan trọng hơn nè. Con Hạnh thì chị cứ tin là nó không dám mở miệng với ai rồi, vì em đã đóng dấu nó. Chỉ còn có thằng Sảnh. Chị làm ơn nghĩ cái kế gì bịt miệng nó giùm em. Ðể nó rêu rao hai chị em mình đụ bậy ngoài Bàu, mắc cỡ lắm à...

Chị Hai chống tay lên gối, ngồi suy nghĩ lung lấm. Chị bàn cái kế bí mật đó với Tư Ðát.

Sáng hôm sau chị Hai chèo xuồng ra cây cầu khỉ, khúc rẻ ra Gò Ô Môi, ngồi kín đáo chờ thằng Sảnh chống xuồng lùa vịt đi ăn. Chị chèo theo. Tới gò, chị để Sảnh lên trước, lùa hết vịt xuống đìa, xong Sảnh lên chòi nhóm lửa nấu khoai ăn lót dạ. Khoai chín, Sảnh đổ ra rổ, mới lột được nửa củ chuẩn bị ăn, bỗng nó nhìn chỗ bụi cây sát đìa có một người đàn bà, cổi truồng tỉnh bơ, vắt áo lên bụi sim, đứng đó một hồi rồi lần bước chân xuống đìa.

Người đàn bà đó dĩ nhiên là chị Hai Mừng. Từ đằng xa, Sảnh không biết đó là ai. Chỉ thấy một thân hình trần truồng, dong dỏng cao, da thịt đầy đặn, vú nở, đít vun, tóc dài. Sảnh bỏ củ khoai xuống rổ, bò lẹ ra chỗ bụi cây, nơi chị Hai vắt quần áo. Nó nhìn xuống bến, chỗ mấy bụi lau, chị Hai ngâm nửa mình đứng tắm.

Sảnh bò êm ru xuống thật gần để nhìn cho rõ. Nước đìa trong vẩt. Thằng Sảnh thấy rõ nửa phần dưới của chị Hai ngâm dưới nước. Chị đứng quay mặt ra ngoài đìa nên nó chỉ trông được hai mông đít dày múi trắng hếu của chị Hai. Thỉnh thoảng chị lại đứng nghiêng, khoát nước kỳ hai cái vú. Con cặc thàng Sảnh bỗng sừng lên một cách ngổ ngáo trong quần.

Cách đây hai ngày rõ ràng nó với con Hạnh, nhìn thấy chị với Tư Ðát cổi truồng bú lồn, rồi đụ nhau lừng trời. Nó với con Hạnh đã nhịn không được, bèn đè nhau ra bất chước đụ như chị đã đụ dượng Tư Ðát. Mà sao hôm nay chỉ có mình chị ra đây. Tư Ðát đâu?

Sảnh nhìn quanh rồi đứng hẳn lên, quên phức chị Hai đang đứng tắm dưới bến. Nó đứng lên bờ đất cho cao để quan sát xem Tư Ðát có quanh đó không, rồi mới ngồixuống nhìn chị Hai tắm. Lúc hắn đứng lên, chị Hai thấy nên chị hò:
Hò ới! Gò Ô Môi chỗ trồi chỗ sụt.
Em một mình nước lụt chèo ghe.
Nhớ xưa em đã lỡ thề.
Ði đâu rồi cũng phải về với anh...

Giữa đla thanh vấng, tiếng chị Hai hò lanh lãnh, nghe như giọng cô Năm Phỉ trong dĩa cải lương. Thằng Sảnh hồn vía tái tê như bị ma thu hồn. Hắn ngẩn người nhìn chị Hai hồn nhiên đứng tắm và nghe chị hò tiếp:
Hò ơ! Ao em lớn tha hồ anh thả vịt.
Chờ anh hoài chẳng biết anh đâu.
Hết nắng hạ rồi lại mưa ngâu.
Em ngồi đây đợi, mà sao lâu anh chưa về...

Là dân ruộng, Sảnh hiểu ý tám câu hò của chị Hai Mừng. Nếu không đang ngồi ở bụi sim nhìn lén chị tắm, thì nó đã hò đáp liền lập tức. Chị Hai lẳng lơ quay mặt về hướng Sảnh. Nó thấy thật rõ chòm lông lồn của chị vờn vờn dưới nước như mớ rong đen. Chị khoát nước lên cho tóc ướt, vú ướt. Hai bàn tay chị êm đềm kỳ cọ đôi vú. Thỉnh thoảng chị bóp nhẹ nhẹ hai trái vú, miệng cười chúm, chím và hò:
Hò ớ ớ! Bưởi ai trồng trái sà mặt đất.
Trắng như bông ngây ngất lòng ai.
Hởi anh tuổi trẻ có tài. . .
Bỏ nghề chăn vịt, mình thương hoài ngàn năm...

Sảnh giật mình. Nó chắc chị Hai đã nhìn thấy nó đang nhìn lén chị tắm nên chị mới hò "Hởi anh chăn vịt..." Sảnh ngồi thu hình gọn lại trong bụi sim cho kín đáo hơn. Trống ngực đánh ầm ầm, nhưng đôi mắt vẫn không rời thân hình hấp dẫn của chị.

Dưới bến, chị Hai nhìn xuơng, hai tay vờn nhẹ chòm lông lồn, rồi chị bóp nhẹ lồn, mặt ngẩn lên trời diễn tã nỗi khoái lạc, thèm khát một cái gì đó?
Hò ới! Bụi sim trái chín trái hường.
Thấy em cô độc, anh không thương sao đành?
Tắm giữa đìa, chỉ có nước với trời xanh.
Hỡi người chăn vịt, xuống kết tình với em?

Sảnh định bỏ bụi sim, chạy ra tìm đường chạy trốn, thì chị Hai bước mấy bước lên bờ. Nước chỉ còn ngang đầu gối chị. Chòm lông ướt ôm sát lồn chị. Chị nhìn trân trối bụi sim chỗ Sảnh đang trốn, cười thật tình, đưa hai hàm răng trắng tươi dưới cặp môi hồng hạt đậu.

Rõ ràng, không còn chối cãi gì nữa. Chị Hai đã biết Sảnh đang trốn trong đó. Sảnh từ từ đứng lên, nhìn chị. Chị Hai vẫn tỉnh bơ, hồn nhiên trần truồng nhìn lại, cười đáp lễ với Sảnh:
- Chị Hai tắm có một mình hả?
- Chớ hổng một mình thì hai mình với ai.
Chị lẳng lơ với hai chữ "với ai", xong đi lùi xuống nước mấy bước, cho nước ngập ngang lồn chị. Thằng Sảnh khờ dại dương đôi mất thơ ngây ra mà chiêm ngưỡng. Hắn nhớ lại hai hôm trước từng lời chị gào la với Tư Ðát:
- Dượng Ba có con cặc bự quá chị mới mê, chớ không phải chị là gái dâm đãng đâu, đừng có hiểu lầm.
Hoặc câu:
- Trời ơi? Cái lưỡi của dượng còn hấp dẫn cả ngàn lần. Dượng bú không mà chị đã ra hai lần rồi biết không?
Con cặc Sảnh bỗng ngỏng lên, cương cứng, chỉa ngang, làm hắn không dám bước ra khỏi bụi sim, cứ đứng đó như trời trồng, nói vói:
- Chị Hai cho em tắm với nhen?
- Trời ơi! Cổi truồng xuống đây vui với chị. Còn hỏi làm gì.

Sảnh tuột quần, để nguyên con cặc chỏng thẳng ra, chạy lẹ xuống, nhảy ùm, lội lại kế bên thân hình đang lỏa lồ của chị Hai. Nó không muốn chị Hai nhìn thấy khúc gân đang cương cứng. Mà rồi xuyên qua nước trong, chị Hai vẫn thấy. Chị nhìn Sảnh như mắng yêu:
- Xấu quá em trai. Xuống đây tắm chớ bộ làm gì hay sao mà cậu... cậu... chìa của quý cứng ngắt ra như vậy?

Thằng Sảnh đỏ mặt như trái dưa hấu chín. Nó đang mắc kế mỹ nhân của bà chị lão luyện, hơn nó những 10 tuổi. Một bà chị đầy dâm dật. Sảnh đứng im phăng phắc. Tuổi 17, lại là con trai ruộng, làm nghề chăn vịt, chỉ mới đụ một lần với con Hạnh cách đây hai ngày. Tay chân nó bỡ ngỡ, bối rối. Ðã xuống đây rồi, mà bà chị lại chơi một câu làm nó quê cơ:
- Xuống đây tắm chớ bộ làm gì hay sao mà cậu chìa của quý ra cứng ngắt như vậy?
Miệng chị nói, mà mẩt thì vẫn nhìn con cặc của Sảnh xuyên qua nước.

Ðây là lần đầu chị tiếp xúc với một đứa con trai mới 17 tuổi. Chị chưa bao giờ có ý định làm việc này nếu không bị Hạnh và Sảnh rình xem chị đụ với Tư Ðát. Chị muốn cả vú lấp miệng em. Nhìn Sảnh ngây thơ chị hỏi nhỏ:
- Sao chị hỏi mà không trả lời? Em làm cái gì mà mắt cứ dán sát bộ vú, với bộ lông lồn của chị vậy? Hư quá đi.

Chị Hai hỏi đùa, mà thằng Sảnh lại xấu hổ thiệt. Hai tay nó thọc xuống nước bụm khúc gân lại. Chị Hai cười ngất, rồi đứng thật sát vào Sảnh. Mùi thơm da thịt của chị tỏa ra. Cặp vú chị cạ vào ngực Sảnh Hai tay chị kéo hai tay Sảnh lên. Con cặc Sảnh ngang tàng chỉa thẳng vào mu lồn chị, giật giật. Chị vòng tay Sảnh qua cổ chị, làm Sảnh càng sát vào hơn. Ðôi môi chị hé rung. Bất giác hai tay chị ôm đầu Sảnh nghiêng qua, đáp vào môi Sảnh.

Hai chị em say sưa, nồng nàn một nụ hôn dài lê thê đến mấy phút. Cả hai bây giờ đang đứng chỗ nước dâng lên ngang cổ. Chị bắt Sảnh ẵm chị, cà bẹp hai trái vú lên ngực Sảnh. Hai đùi chị dang rộng ra. Con cặc Sảnh thình lình chui vào cửa mình chị Hai. Chị hẩy đít mạnh vào. Khúc gân cứng ngắt của Sảnh vào từng khất, từng khất, rồi lút hết:
- Em rình chị tắm, chị phạt phải ẵm chị suốt ngày nay. Em không cần nắc, để chị nắc cho. Giữ đừng cho ra sớm. Hai chị em mình đụ thật lâu nghen Sảnh.

Chị thì thào bên tai Sảnh những lời ái ân thật mặn nồng. Gặp bà chị thứ dữ này thì Sảnh chỉ có thác sớm. Cả hai đang lại hôn nồng nàn say đắm. Tính là cả vú lấp miệng em, mà nhập cuộc rồi, chị Hai lại mê tơi như những lần chị đụ với Tư Ðát Cái làm chị sung sướng nhất là đang hãm một thằng bé, nhỏ thua chị những 7 tuổi.

Nghe lời chị, Sảnh đứng yên, để bà chị điều khiển. Như vậy cũng sướng chán đi rồi. Với lại nếu đứng mà nắc, chắc Sảnh chỉ phục vụ bà chị được chừng có 10 phút là cao. Ngoài kia từng mảng lục bình trôi. Từng đàn vịt nước nhỏ lội tung tăng kiếm mồi. Lau sậy quanh đây rì rào như bản nhạc tình không lời, mà nghe lãng mạn chất ngất.

Sảnh không ngờ đụ với bà chị lớn tuổi mà sướng gấp mấy lần đụ với con Hạnh. Vì chị chiều chuộng, chị trân quý Sảnh như cục vàng. Vừa ôm đụ Sảnh dưới nước, chị vừa le lưỡi liếm khắp mặt Sảnh, tai, cổ, trán, mắt Sảnh, điều mà con Hạnh chưa từng làm cho nó.

Chị Hai nút lưỡi cũng khác với Hạnh. Lúc cuồng nộ, lúc khoan thai, lúc ngấu nghiến, lúc nhẹ nhàng, lúc nhặt, lúc khoan. Chị biết lúc nào Sảnh sướng quá muốn ra thì chị lại êm đềm dìu dặt, cầm cương giữ ngựa lại. Cứ thế hai chị em quần nhau dưới nước trên cả tiếng đồng hồ mà vẫn chưa ra.

Chị Hai dìu Sảnh lại khúc vẩng hơn, sau những bụi lau đầy bông trắng cho kín đáo. Nấng hanh hanh làm cả hai ấm áp ở dưới nước. Chưa bao giờ cả hai đụ nhau dưới nước. Nên họ say sưa, tiếp tục yêu thân xác nhau như nhân tình cả trăm năm về trước Lúc mặt trời đứng bóng thì cả hai ngào ngạt hôn, cùng ra một cái để đời. Ra xong họ lại đụ tiếp.

Ðang đụ ngon lành ở bụi lau kín mít, bất chợt cả hai im lặng, vì nghe có tiếng con trai và con gái đùa giỡn nhau, chạy xuống bến nước. Sảnh và chị Hai giật mình nhìn qua lùm lau sậy. Tư Ðát đang trần truồng bế con Hạnh cũng trần truồng đi dần xuống nước. Tư Ðát cũng ẵm con Hạnh như Sảnh đã ẵm chị Hai. Rồi họ hôn nhau, đụ nhau hừng hực, đụ nhau lừng trời, tỉnh bơ, man dại. Sảnh đâu ngờ trong khi Sảnh đang đụ chị Hai dưới này, thì Hạnh đến chòi vịt tìm nó. Không thấy Sảnh mà thấy nồi khoai còn nóng hổi, với một củ đang lột dở dang.

Hạnh nghĩ là Sảnh chạy đâu gần đó. Hạnh chợt thấy áo quần chị Hai và chiếc quần đùi của Sảnh treo ở bụi sim gần bến nước. Nó nghi, bò sát xuống tìm, thì nghe tiếng hai người đang tâm tình ở bụi lau. Nó nhìn kỹ, thấy cả hai ôm nhau đụ dưới nước. Thế là lòng nổi cơn ghen, Hạnh chạy lẹ về tìm Tư Ðát, rủ Tư Ðát ra đậy chứng kiến.

Việc trả thù này do Hạnh chủ mưu. Còn Tư Ðát thì đã được chị Hai bàn trước. Ðát ra đây hôm nay là để được đụ Hạnh một lần nữa, dưới nước. Người đau nhất bây giờ là thằng Sảnh. Nó nhìn con Hạnh đang ôm nắc phành phạch vào cặc Tư Ðát mà lòng đau như ai lấy dao mà cắt. Vì sau lần Hạnh kể chuyện xem lén Tư Ðát đụ con Ngọc ở đình Ông Của, Sảnh nhủ lòng là sẽ tìm cách cưới Hạnh gấp gấp, rồi mang ra khỏi Gò Ô Môi mà sống. Sảnh sợ không trước thì sau gì rồi thì Hạnh cũng sẽ bị Tư Ðát đụ. Vậy mà bây giờ trước mặt nó, cách có mấy thước, người yêu của nó đang ôm bạo chúa cặc bự Tư Ðát mà nắc say sưa.

Sảnh đã thấy cặc Tư Ðát từ hôm nhìn lén Tư Ðát đụ chị Hai. Nó muốn nhảy ra giật Hạnh lại từ tay Tư Ðát, nhưng chị Hai níu lại:
- Ðừng có ghen vô duyên vậyt Em đụ chị thì Hạnh đụ người yêu của chị. Luật giang hồ là vậy. Với lại ở đời muôn sự của chung mà. Chị nói ra em nghe là hết hồn liền. Con Hạnh đã đụ với Tư Ðát ở Vũng Tranh mấy lần roi chứ không phải bữa nay là lần đầu đâu. Trước khi trở thành người yêu của em nữa lận kìa. Không tin em cứ hỏi con Hạnh coi thì biết.

Đàn bà có cái tính xấu đó. Họ ngoại tình thì không sao, mà thấy người yêu hay chồng mình ngoại tình là nổi cơn ghen lên làm bậy, chưởi tục, bêu xấu...

Lòng Sảnh trùng xuống vì vừa nghe tin sét đánh. Chỉ có Sảnh ngây thơ tin lời Hạnh nói:
- Em yêu anh. Lấy nhau vợ chồng mình sẽ giàu, vì em là con một. Ruộng vườn của cha em sẽ là của tụi mình.

Thực ra Hạnh đâu phải là con một. Chị Hồng của nó nữa chi. Dù vậy, thấy Hạnh đang đụ chất ngất với Tư Đát đằng kia, tím Sảnh cũng xoắn lại một niềm đau không tả nổi. Chị Hai hỏi:
- Đụ với chị không sướng hơn à? Chị sẽ thế Hạnh, mỗi ngày ra đây đụ với em, hầu hạ em, săn sóc em. Chị em mình sẽ lên chòi vịt đụ nhau suốt ngày...

Sảnh nhìn chị Hai. Hắn không thèm nhìn kẻ lừa dối tên Hạnh ngoài kia nữa. Lời chị Hai vừa nói như một ly mật rót vào tai nó. Vì từ nhỏ đến giờ, chưa ai tự nguyện hầu hạ săn sóc nó như chị Hai vừa nói, và như chị đã làm cho nó từ sáng đến giờ. Chị đưa Sảnh nằm xuống rồi cầm cặc Sảnh bú đầy nghệ thuật.

Mất Sảnh thỉnh thoảng vẫn liếc về phía Tư Đát. Lòng càng đau, Sảnh càng dâm hơn với chị Hai. Bỗng Sảnh la lớn:
- Đụ với con nít làm sao sướng bằng đụ với người lớn. Có ai dám ngậm luôn hòn dái của tui mà bú không? Có ai dám liếm lỗ đít của tui không? Chị Hai Mừng ơi, em sẽ lấy chị làm vợ. Từ ngày mai chị ra đây với em mỗi ngày, mình đụ nhau tơi
bời, cho trời đất rung chuyển...

Con Hạnh đằng kia cũng không vừa gì:
- Ối thứ đồ con nít chưa biết đụ. Đút cặc vô thụt thụt mấy cái là bắn ra đầy lồn người ta rồi. Đằng này anh Tư có thể đụ cho tui ra bốn cái, đụ suốt ngày, bú lồn cũng hay...

Nói xong Hạnh ôm Tư Đát nắc mạnh cốt cho Sảnh thấy. Hai kẻ hưởng lợi bây giờ là Tư Đát và chị Hai. Vì bọn trẻ càng ghen nhau, càng tận hiến cho hai người lớn. Sảnh lật chị Hai ra bú lồn.

Lòng tự ái nổi dậy khiến nó bú lồn chị Hai một cách tận tình, tận lực. Bú không biết mỏi lưỡi. Bú xong, Sảnh cắm cặc vô lồn chị, lôi chị xuống nước, bế chị lại gần chỗ Hạnh đứng, nút lưỡi chị Hai, bóp vú chị Hai, hôn cổ hôn tai thật da diết. Nó cố làm cho con Hạnh ghen hơn.

Tư Đát đóng kịch giả bộ ghen với chị Hai:
- Chị Hai bỏ em đi ngoại tình thì em đụ con Hạnh.
- Ối, tôi không bỏ, thì dượng cũng đã đụ con nhỏ te tưa ngoài Vũng Tranh cả chục lần rồi, dượng ơi!

Con Hạnh hết hồn khi nghe chị Hai khai xấu về nó. Vậy là chị đã bật mí hết ra rồi còn gì nữa mà ghen với tương. Hạnh xấu hổ quá, ôm Tư Đát đụ hùng hục mà mặt thì cúi gầm xuống. Trong khi thằng Sảnh cố làm tỉnh mà nỗi đau vẫn hằn lên đôi mắt. Nó nhớ hôm ở Bàu Cồng Cộc, trong bụi sim, nó đã đụ con Hạnh lần' đầu tiên, mà con Hạnh chẳng còn trinh và đụ rất nghề, nhất là món bú cặc.

Thằng Sảnh tìm đủ thứ xấu để nghĩ về con Hạnh mà đáy lòng vẫn nthg nthg một nỗi đau tuyệt cùng. Lý do là vì con Hạnh là mối tình đầu của nó. Cho nên đang ôm đụ chị Hai một cách hùng hục, mà cảm giác khoái lạc của Sảnh chẳng còn bao nhiêu. Nó kéo mặt chị Hai xuống bắt nút lưỡi liên tu để cố quên nỗi đau cuồng dại. Mà tiếng con Hạnh đang rên với Tư Đát, aù khÔng biết thật hay giả, đã làm Sảnh muốn bật khóc. Vừa lúc đó chị Hai đề nghị trao đổi tình nhân.

Nghĩa là bồ của ai người nấy chơi. Chị bay qua bá cổ Tư Đát, cắm cặc vào đụ lập tức. Trong khi con Hạnh mặc ảm, xấu hổ, từ từ tiến lại với Sảnh..

Quái lạ, đã đụ nhau vài lần rồi, chớ đâu phải đây là lần đầu, mà tim hai đứa nhỏ bập bùng khua như trống dậy. Những cảm xúc hạnh phúc kỳ lạ, nỗi yêu thương lâng lâng trổi lên. Con Hạnh bấu vào đôi vai Sảnh, nhìn thật lâu gương mặt của tình nhân. Hạnh nhận rõ Sảnh đang xúc động, đang đau điếng quả tim.

Bất giác nó nhào tới chuyền lưỡi qua hôn Sảnh như cơn động đất. Sảnh thấy giọt nước mắt tuông từ khóe mắt Hạnh. Nó ôm siết thân hình con bé, lần tay xuống đút cặc vào lồn, rồi ấn vào và đẩy mạnh. Khi con cặc đã vào lút hết trong lồn Hạnh rồi, hai đứa đứng im, hôn môi mà nghe như bão tố dậy sóng trong lòng.

Cả hai không phải đang đụ. Đã đành cả hai đang ở trong nhau, nhưag đó như là thông điệp, gắn bó thật gần hai thân xác, và đang nói cho nhau nghe thật nhiều dù cả hai đang im lặng. Hạnh chợt hiểu, em tìm Tư Đát để đụ ngoài Vũng Tranh là do xác thịt thèm thuồng. Còn đang ôm đụ với Sảnh đây là trao tình. Hai cái khác nhau rất xa. Mất cái kia không sao. Mất cái này có thể Hạnh điên lên hoặc chết đi được.

Giọt nước mắt Hạnh đang rơi mang nhiều ý nghĩa. Đó là sự hối tiếc, đó là sự trách móc, đó là lời xin lỗi...