vietnamese Tiếng Việt english English
Hôm nay:
Tin mới đăng:

Chỉ Duyên

Lớp võ Vovinam Việt Võ Đạo được tổ chức ở tỉnh Kiên Giang mỗi năm một lần.Tôi tên Hưng năm nay vưà bước vào cái tuổi hai mươi mốt,theo học lớp võ bị cũng đã được mấy năm trơì. Thơì gian daì như con nước đổ,với caí ý muốn cuả Hưng là tốt nghiệp cái bằng để được đi dạy học cho những dứa trẻ khac'.Nhưng càng học thì thời gian lại càng dài thêm rạ.
Mỗi lần đến lớp Hưng vân? thường nghe các anh chang` ngôì táng doc' noí bậy ba.Dda số là noí đến những cái thú lam` tinh` hay đọc truyên. dâm.Hưng nhiêù luc' chẳng có để ý,có khi Hưng chỉ cười noí vaì câu rôì lại bước đi chổ khác để tập dợt lại những thế võ mà thâỳ đã da.y.Hôm nay thì khac' Hưng vưà bước vào lớp thì đã được thâỳ kêu vaò trong thay đồ ngay,Hưng không hiêủ nguyên nhân gì cho nên cũng phaỉ làm theo lơì cuả thâỳ.Hưng vaò trong thay chiếc aó võ bị xông đi ra ngoaì,vưà bước ra khoỉ cưả Hưng đã thấy thâỳ đang đứng noí chuyện với hai thanh niên la..Hưng đứng đợi thâỳ noí xông rồi bước tới định hoỉ thâỳ vài câu,chưa kip. mở miệng th`i Hưng đã bị thâỳ nấm lấy tay Hưng lôi vaò chổ cây ban` cun`g với một nhóm hoc. sinh khác.Ddâu vaò đó thâỳ liên` noí cho cả nhóm hoc. sinh là "Hôm nay có nhóm võ cuả Bình Ddinh. xuống đấu võ chứ không phaỉ nhóm võ Vovinam".Cả bọn lúc này chỉ đứng thừ ra nhin` thâỳ chẳng ai noí năng câu gì hết cả,lúc naỳ thâỳ liên` lấy trong bị ra một số đai khác nhau đưa cho từng đứa một,Hưng thì nhận được bộ dai vang`.Sau khi đưa đai cho từng đứa một thâỳ noí là ai hạ được võ sinh Bình Ddinh sẽ nâng đai đen và ở lại trường một cho đến hai năm thì thâỳ sẽ giao cho băn`g cấp võ sinh.Hưng nghe như vậy thì mừng quýnh,nhưng Hưng cũng sợ là võ Bình Ddịnh đa số đánh toan` là thế hiểm thì ai mà đánh cho lại chứ,vả lại đa số họ sử dung. vũ khí thì cho vang` tay không đánh cũng không la.i.Hưng lo nghĩ miên mang thì bổng nghe tiếng cuả thâỳ goị,Hưng chạy lại chổ thâỳ đang đứng.

Thây Nhìn hưng mim? cươì đưa cho Hưng thanh gậy và noí "võ nghệ cuả con khá lắm,noí đến vũ khí con cũng chăng? thua ai nên hôm nay thâỳ giao cho con được quyên` sử dung. vũ khí cùng với mấy sư huynh khác".Hưng cuối đâù cam? ơn thâỳ cầm cây gậy rồi bbước đi.Hai tiếng đồng hồ sau Hưng cùng nhom' ban. đứng xếp hang` theo hình chữ U đứng giữa là thầỵBa tiếng trống được vang lên cung` lúc đó đi vaò cổng là một ông thâỳ râu tóc bac. phơ theo sao ông là khoảng chừng mươì võ sinh trong đó có đến năm cô gaí mặc aó màu hôn`g trong tay mang theo vũ khí.Cô nào cũng xinh hết cả,ngực nở eo thon,nhin` là phát them`.Hai ông thâỳ điêù đứng ngây ở giưả nhóm võ Vovinam ai cũng điêù đứng yên không ai noí lên một tiếng,bổng tất cả điêù nghe Hưng hô lên " Người Việt nghĩ,nghiêm chào ",cả nhóm điều đưa tay lên ngực cuối đâù chào nhóm võ sinh Binh` Ddịnh.Sau đó nhóm võ sinh Bình Ddinh. cũng cuối chaò lại.Hai ông thâỳ chaò hoỉ nhau vài câu rôì cả môỉ ngươì đứng sang bên.Sau đó họ luì lại mươì bước ngôì lên chiếc ghế đã dặc sẳng,bổng ông thâỳ bên kia kêu cô gái đang đứng bên phaỉ,thây cuả Hưng cũng kêu tên Hương ra,hai cô gái bước ra võ đài cuối đâù chào nhau,rôì đứng vaò thế thủ.Khi tiếng ra lệnh cuả ông thâỳ bên kia là hai cô gaí bắc đâù đứng vaò thế thủ.Chẳng ai đánh trước hết cả,một lát sau cô gaí bên mặc aó hồng nhaỷ lên trước tung cú đá,Hương liên` đưa tay gạt đi cú đá liên` đu(a tay traí tung một cú chỏ.Nhin` hai cô gaí đanh' nhau,một cô th`i cao lớn một cô thì nhỏ con cả hai đánh nhau ngực cuả hai cô cứ tung lên rôì gớt xu xuống.Hai con mắt cuả Hưng không ngừng nhìn cô gaí đang đưng bên tay traý cuả ông thâỳ đang ngôì.Ôi sao em xinh thế,đặc biệt là cập mông cuả em và hai trái đaò tiên cuả em đã lam` Hưng chaỷ muốn được đụ em.Cang` ngấm cô gaí thằng nhỏ cuả Hưng đã ngóc đâù.Lo suy nghĩ miên mnag Hưng bổng nghe tiếng cuả thâỳ kêu tên minh`.Hưng câm` thanh gậy bước ra ngoaì võ đaì.Hưng cuối đâù chaò hai vị thâỳ gồi bắc đâù muá những thế gậy,đâu vào đó Hưng bước vaò chổ đứng của mình.Xuốt buôỉ đấu võ nhom' võ Bình Ddịnh bốn thắng sáu thua,trong nhom' đó thì đã bị Hưng đánh bại cho hết năm anh chang` võ Bình Ddinh.Sau buôỉ đấu võ Hưng được thâỳ trao cho chiếc đai đen.Con` nhom' võ Bình Ddịnh sẻ ở lại Kiên Giang hai ngaỳ để chơi. Qua ngaỳ sau Hưng đang đi trên đương` thì bổng thấy cô gaí hôm qua đang đi trên đường.Hưng liền chạy tới lam` quen luc' đâù cô gaí không chiụ noí chuyện Hưng hoỉ riết cô nang` mơí chiụ noí chuyê.n.Hưng hoỉ tên cô gaí tên gì ,cô ta chỉ mim? cươì rôì noí cho Hưng biết nan`g tên gì" Em tên Chỉ Duyên,con` anh tên gì ?",Hưng khì cươì rôì hoỉ lại " bộ em quên tên anh rôì sao ?" Chỉ Duyên cươì rôì noí " Tên anh lam` sao em biết chứ ?"

Hưng cươì rôì noí " Anh tên Hưng",xuốt ngaỳ hôm đó hưng đưa Duyên đi hết nơi naỳ đến nơi khác,đến chiêù tối Hưng đưang Chỉ Duyên đi ăn rôì đưa nan`g về khách sạn,bước lên chiếc thang maý cun`g vơí Chỉ Duyên.Hai con mắt cuả Hưng cứ nhin` Chỉ Duyên không ngớt.Tiếng chuông thang máy baó hiệu và chiếc cưả thang máy tư từ mở ra,Chỉ Duyên bước ra Hưng cũng đi theo,đến căng phòng số hai trăm.Chỉ Duyên đưa tay lấy chiếc chià khoá mở cưả tiếng chìa khóa nghe lách cách tra vào lỗ khóạ cửa mở.Chỉ Duyên bước vào phòng Hưng định bước đi thì bị ban` tay cuả Chỉ Duyên nắm Hưng lôi vào phòng.Chiếc cửa vưà đóng lại là Chỉ Duyên đã hôn lên môi cuả Hưng.Hưng luc' naỳ không biết phaỉ lam` sao nưả,hai ban` tay cuả Hưng ôm ngan eo cuả Chỉ Duyên,lươĩ cuả Hưng nút lấy lưỡi cuả Chỉ Duyên rôì sau đó Hưng liếm lên cổ cuả Chỉ Duyên rôì từ từ liếm vào mang tai cuả Chỉ Duyên,sau đó Hưng liếm lên ngực cuả Chỉ Duyên,hai tay cuả Hưng thì cứ mò lấy hai cập vú cuả Chỉ Duyên.Sau đó hưng lâý tay traí mò xuống quần cuả Chỉ Duyên,tay cuả Hưng lần thẳng vào ðám l^ong rậm bop' lấy nó không ngừng.Sau đó Hưng bế Chỉ Duyên lên giường rôì đưa tay cơỉ hết đồ đang mặc trên ngươì,luc' đó Chỉ Duyên nan`g cũng cơỉ hết đồ trên ngươì rạBây giờ cả hai trân` như nhô.ng.Hưng liên cuối xuống dùng tay dang hai chân cuả Chỉ Duyên ra rôì hưng cuối xuống,lưõi Hưng thật nhẹ,liếm thật nhẹ,từ tốn,từ mông xuống ðôi bàn chân,ngón tay trỏ cuả Hưng thoa nhẹ những ửng đỏ rồi lách nhẹ vào khe,hai mu mếp căn rạLưởi bắt ðầu tra vào ði lên bằng một cử chỉ rất dịu dàng.Chỉ Duyên nhu^ một tác phẩm cho Hưng khai phá,dùng lưỡi cọ quẹt vào những khe lách.Tiếng rên rĩ nho nhỏ của Chỉ Duyên lam` cho Hưng cang` nứng,nước dâm thuỷ cang` chảy ra nhiêù thêm Hưng lại cang` bú liếm.Tiếng cuả Chỉ Duyên kêu lên" Anh ơi đ.u em đi,em' nứng quá rôì "Hưng nghe nhứ thế liền câm` lấy con cu đang cứng ngắc nhét vaò cái khe hở cuả Chỉ Duyên rôì đâm manh. vàọBổng nghe một tiếng phực cun`g lúc đó Chỉ Duyên kêu Aaaaaa một tiếng.Thì ra nang` con` trinh,Hưng bây giờ không biết phaỉ nghỉ sao nưả bây giờ chỉ toan` là những cơn sướng nó cứ chan`g lên Hưng.Hưng bắc đâù nắc vào lôn` cuả Chỉ Duyên nhè nhẹ,rôì sau đó Hưng nắc manh thêm một chút. tiếng ghên cuả Chỉ Duyên cang` lớn thêm,Hưng cang` nghe tiếng cuả Chỉ Duyên ghên thì Hưng lại cang` nắc Chỉ Duyên mạnh thêm.Mươì lăm phút sau Hưng cảm giác như muốn xuất tinh,lúc naỳ Chỉ Duyên cũng vậy hai tay cuả nàng ôm lấy Hưng và xiết chặc,Hưng biết chỉ Duyên sấp ra cho nên Hưng bắc đâù nắc manh thêm vài caí rôì luc' đo Hưng bắng vào lôn` cuả Chỉ Duyên từng cơn tinh di.t.Hưng ngả lên minh` cuả Chỉ Duyên hôn lên môi nan`g rôì mới từ từ rút thăng` nhỏ rạ.

Trời vừa sáng Hưng đã lòm cồm ngôì dậy,bước vaò phòng tắm torng lúc đó Chỉ Duyên vẩn con` năm ngủ.Hưng tắm xông bước ra thì thấy Chỉ Duyên đã ngôì trên giường không mặc bộ đồ.Nang` đu('ng dậy đi vaò phòng tắm,chước khi đóng cưả nan`g đu('ng lại hôn môi Hưng một cái rôì đóng cưả lại.Chỉ còn một ngày nửa cũng là ngày cuối cuả Chỉ Duyên,.Hôm nay Hưng quyết đinh. dẩn Chỉ Duyên đi hết nơi này cho đến nơi khác,đêm về hai ngươì chơi nhau xuốt cả đêm.Ddến ngaỳ về Chỉ Duyên không muốn gơì Hưng nhưng nan`g không dám ở lại vì sợ gia đình.Trong lúc Chỉ Duyên sấp lên xe,nan`g đưa cho Hưng chiếc đai đen và tấm địa chỉ nhàcuả mình và hôn nh.e lên má cuả Hưng rôì bước lên xe với hai hang` nước mắt .
" Nhớ viết thư cho em nha" Chỉ Duyên nói.

Hưng gật đầu rồi đứng tiểng nàng cho đến khi chiếc xe khuất bóng trong ánh nắng chiều ban mai. Mơí có vài giây đồng hồ mà Hưng đã nhớ Chỉ Duyên miêng. thì thầm " Anh sẽ cưới em về làm vợ và yêu chỉ mình em thôi."

Hết