vietnamese Tiếng Việt english English
Hôm nay:
Tin mới đăng:

Những Đêm Ngà Ngọc - Phần 5/6

Nói xong, bà xã te te đi về . Rồi em cũng cho trâu về chuồng. Tắm rửa xong em lén lén đội nón đi ra ruộng bắp. Tới chòi thì thím xã đang chong đèn ngời đợi Mùi gà nướng bay thơm lừng. Thím nói:
- Chèn ơi. leo lên, leo lên đây ngồi cho ấm. Đẹp trai như vầy mà phải đi chăn trâu, tội nghiệp quá thì thôi. Hay là sau bữa nay, Ngọ qua nhà thím làm con nuôi. Lúa gạo bên tham ăn mãn đời không hết. Bề ngoài mình làm mẹ con. Tối tối mình vô phòng đụ lén thì ai mà biết được. Ngọ chịu không Ngọ? Chịu là sẽ giàu to à Ngọ !

Bà vừa nướng gà vừa bóp gỏi cá chìa vôi. Hai cái bánh tráng nướng sẵn, để trên mâm cạnh chén mắm ớt tỏi thơm lừng. Chai rượu nếp than với hai cái ly nhỏ. Người ta đi ngoài kia không làm sao thấy cái chòi này được vì ruộng bấp rộng quá. Cái chòi được làm khá kiên cố. Bà còn tăng cường thêm hai tấm nệm, một cái mền. Hạ cánh cửa líp xuống, mưa không còn tạt vào được. Mà gió cũng bớt lạnh. Nhìn cái chòi thấy cũng không mới lấm, em tò mò hỏi bà:
- Thím cất chòi này được lâu chưa?
- Cũng hai năm mấy rồi à .
- Sao có bếp núc sẵn sàng coi như một cái phòng vậy?
- Thì thím đã nói là trá hình mà . Hể có hẹn hò du hí với ai là thím đem ra đây. Giòng đụ mà không cho la thím chịu không được. Ở đây mình la tới sáng cũng
không ai nghe. Tha hồ muốn làm gì thì làm. Đêm nay hai thím cháu mình muốn làm gì chẳng được.
- Đâu thím cổi áo quần cho Ngọ coi xem đồ đạc của thím còn tốt không?

Thím nghỉ tay, cổi áo trước, cổi quần sau, rồi nói:
- Lớn tuổi như thím rồi mà giữ được thân hình như vầy đâu có dễ.

Nhờ ánh đèn dầu, em thấy toàn bộ thân thể của bà. Hai vú chưa chảy, nhưng đã ngã màu đen. Lông lồn hơi bạc. Bà ngồi chò hò, nên hai mép lồn banh ra hiệu hấp dẫn. Em cũng cổi toát ra cho bà xem. Bà chồm tới cầm cặc em khen đáo để:
- Trời thần ơi! Cặc thanh niên có khác. Nó mum mỉm dễ thương, trắng bóc à. Sao nó dài quá vậy Ngọ, chơi có thốn không?
- Sợ còn thiếu đó thím?

Bà cười toe toét, rồi cúi xuống hun cặc em một đỗi khá lâu:
- Thôi ăn lẹ, mình còn giao đấu. Thấy cặc Ngọ lồn thím ướt nhẹp từ hồi nãy dện giờ, muốn đụ liền tức khắc .
- Hay là hai đứa mình vừa đụ vừa ăn? Hoặc đụ trước ăn sau.

Nghe em đề nghị, bà mừng quá. Đụ trước ăn sau. Bà liền dẹp mâm gỏi với chai rượu qua một bên, rồi nằm ngửa ra cho tay xuống vuốt vuốt chòm lông lồn. Tay kia thím bóp nhè nhẹ trái vú và nói:
- Đâu làm ơn Ngọ đâm cặc vô lồn thím, đụ cho thím ra trước một cái làm quà được không? Một năm mấy rồi thím chưa được đụ ai hết. Thèm thay bà tổ luôn. Làm ơn đi Ngọ. Đụ thím đi!

Em trèo lên. Tuyệt đối không nút lưỡi, không bóp vú Em cầm cặc ngoáy mạnh lỗ lồn của bà. Ngoài kia mưa phùn được gió của ruộng bắp thổi tạt vào líp tranh , nghe tí tách từng loạt. Cả ruộng bắp rung động xì xào. Gió lùa qua mấy khe hở của líp che, làm cây đèn dầu chao đảo. Cặc của em đút trọn vào lồn bà nghe ngọt xớt như cá vào hang lươn: Thím trợn trắng cặp mắt, cố ém tiếng la . Hai bàn tay thím cong lại. Hai bấp đùi co theo. Thím thì thào như đang trăn trối trước khi chết:
- Ba lượng chớ không phải hai đâu Ngọ. Con cặc gì mà dài quá cỡ vậy. Nó đâm thẳng tử cung mẹ rồi con nuôi ơi ? Về làm con của mẹ luôn đi Ngọ ! Mẹ giàu lắm con ơi ! Ôi, tưởng tượng đêm nào hai mẹ con mình cũng ra đây hẹn hò nhau để cùng đụ tơi bời hoa lá như vầy chắc đời mẹ lên hương lắm Ngọ ơi ! Ui, úi, Ngọ nắc hả. Mẹ co cặp giò lên như vầy cặc con nó dộng sát tử cung, sướng quá ! ! ? Lạy trời mưa lớn hột chút nữa la mới sướng. Bão lên đi ông! Con cúng tạ ông một con heo quay. Ui, nó nắc xéo, nấc xiêng, chết tôi, làm sao sống nổi hả trời ! Cặc này còn to hơn con cặc của chồng tôi nữa. To gấp hai, dài gấp hai, sướng gấp mười ! úi, úi ?

Đầu bà lắc lia chia. Hai tay bà quơ quào lên không trung như đang bắt muỗi. Thuốc đang thấm, cơ thể em hừng lên cơn dâm. Con cặc cứng như khúc gỗ. Lồn thím làm sao chịu nổi. Nước lồn thím ra như suối. Em cảm thấy lỏng quá nên em đề nghị bú thím cho khô bớt. Nhưng thím không cho. Rồi thím bảo em nhổm người lên, thím lấy áo chùi cho khô bớt nước lồn, lau cặc cho khô, rồi đút vô lại bắt em đụ mạnh hơn hồi nãy.

Lời thím cầu trời mưa to hồi nãy đã ứng nghiệm. vì tự nhiên mưa trở nên nặng hột. Mưa vần vũ. Mưa như thác đổ đẩu ghềnh. Thím la:
- Ối, thấy chưa con nuôi. Mẹ cầu đâu có đó. Trời đất nhận lời vì trời đất đang dâm theo cơn đụ của mẹ đó Ngọ thấy không? Ngọ ơi! Ngọ đụ hay quá đi. Cho thím la làng lên mới sướng nghe Ngọ. Không ai nghe được đâu!

Em nắc vô lồn thím như người ta thụt ống cống. Hai bắp vế bà vẫn co lên. Con cặc em dộng vào tử cung bà ầm ầm. Cái chòi tre rung chuyển theo. Sấm sét trên trời thi nhau nổ. Gió rít từng cơn. Tiếng mưa nghe rào rào trên ruộng bắp, trên tấm phên tre. Lò lửa trong bếp, nhờ gió thổi, đã bừng lên thành ngọn, sưởi ấm cho cả em lẫn thím xã và hạnh phúc thật kỳ diệu .

Thím la thật lớn nhưng không nghĩa lý gì so với cơn mưa gió như thịnh nộ ngoài kia. Hình như thím đã ra một lần. Vì có một lần hai bàn tay thím tự nhiên cào rát lưng em. Đít thím ễnh lên thật cao. Hai hàm răng thím nghiến nghe trèo trẹo. Thím ra mà không dám nói, vì sợ em bắt ngưng, lau lồn cho khô mới cho chơi lại. Em không cần, thuốc thần đang yểm trợ. Lúc đ6 em mạnh hơn voi. Cứ bảo tiếp tục đụ hai ngày cặc em vẫn cứng như thường mà . Em nhắm mắt, nghĩ tới ba lượng vàng y. Lớn hơn núi Thái Sơn! Em giữ trâu mười năm biết có để dành được tới ba lượng vàng hay không.

Em bảo bà đừng có co chân, cứ nằm phành ra nhưvậy, lỗ lồn rộng chơi không có sướng. Duỗi thẳng hai chân, khép chặt bập vế lại, chơi mới chật và phê. Bà không chịu, chỉ muốn làm sao cho đầu cặc em doing sát vào tử cung bà mới khoái. Em cũng không cần. Miễn sao cho bà ra bốn năm cái là mình hốt bạc. Thím rên:
- Năm nay thím 55 tuổi rồi. Từ hồi còn con gái tới giờ bữa nay mới được hưởng một bữa đụ sướng tê người đó Ngọ ơi! Hồi nãy thím ra hết một cái rồi. Đụ sướng cũng có. Mà cái chánh là thím nhìn khuôn mặt đẹp trai, non trẻ của Ngọ là thím phải ra à. Tuổi này mà còn được đụ với con trai thì đâu phải dễ . Thử thời nhà nghèo coi, đàn ông ba mươi, bốn mươi tuổi cũng không có mà đụ đừng nói chi con trai đẹp trai như vầy Ui nó nắc giống trời đang mưa bão ngoài kia quá Cái chòi nó rung theo Ngọ có nghe không? Cây đèn dầu mình treo kia cũng rung theo. Đâu ai làm sao biết được hai đứa mình đang đụ tơi bời với nhau giữa ruộng bấp mênh mông như thế này.

Ngừng lại lấy hơi rồi thím nói tiếp:
- Sống đâu còn mấy năm nữa. Phải đụ ngày đụ đêm, phải hưởng khoái lạc cho hết trước khi nhấm mắt. Nếu Ngọ chịu qua làm con nuôi nhà thím, thì gia tài điền sản của thím sẽ về tay Ngọ đó. Chỉ cần mỗi ngày hai mẹ con mình dụ nhau vài cái như tối nay là thím mãn nguyện rồi. Ui, nắc dữ quá vậy Ngọ? Đụ như vầy mới là dụ chớ ! Sướng quá ông bà trời đất ơi !

Thím nói huyên thiên hết chuyện này sang chuyện khác, nghe dâm không chịu được. Nhất là khi thím xưng là mẹ kêu em bằng con, nghe lạ tai và dâm dật quá Không có thuốc thần em đã ói ra vài lần rồi chớ chẳng chơi.

Mưa lớn quá. Ruộng bập đã ngập nước lấp xấp. Tiếng mưa trên mái chòi rớt xuống nghe lỏm bỏm. Ễnh ương, cóc nhái ngoài đồng kêu buồn thê long trong đêm. Gió đôi khi thổi thốc, làm cái chòi trở lạnh. Thím vòi tay lấy cái mền đắp phủ trên lưng em, rồi hỏi:
- Hỏi thiệt nhen, có khi nào Ngọ được đụ một bữa tình tứ lãng mạn như thế này không?
- Dạ chưa, đụ mấy bà kia là toàn trong nhà không à. Thím bày đặt đưa ra cái chòi bắp như vầy, làm con mê quá thôi .
- Thím biết mà. Mình là dân nhà quê, vẫn thích cái gì chân chất mộc mạc, gần với trời đất thiên nhiên. Đụ mạnh nữa đi con nuôi yêu quí của mẹ. Đụ làm sao cho sáng mai lồn mẹ ê ẩm, mẹ cám ơn. Mà sao nãy giờ hổng thấy con nút lưỡi hay bóp vú thím vậy kìa? Bộ Ngọ chê vú thím mềm hả? Bóp thử coi...

Nghe bà hỏi ngay tẩy của mình, em hoảng quá nói trớ:
- Dạ, hai tay con mắc bợ mông đít của thím để nắc cho nó sát. Tay đáu còn nữa mà bóp vú. Còn vừa đụ vừa nút lưỡi, thì đâu còn nghe thím la. Vừa đụ vừa nghe la mới sướng, mới đã, mới phê đó thím.

Nghe em nói có lý, thím lơ luôn. Bụng em thấy hơi đói, nên em quỳ lên, hai tay bợ mông đít thím cho thật cao. Rồi em dộng cặc vô lồn thím liên tu bất tận. Thím la như xé trời. Và thím lại ra xối xả một cái nữa. Ra xong, thím nằm lịm bất động:
- Trời ơi ? Mới ra có hai cái mà Ngọ ơi, sao tay chân thím rã rời hết như vầy nè Ngọ . Ngọ lấy cái áo lau giùm nước lồn cho thím đi. Sướng thấy mười ba ông trời luôn. La không kịp nữa. Nó tới chữ là phải ra thôi Cho mẹ nghĩ một chút rồi mình dọn đồ ra ăn nghe Ngọ .

Em không cho bà nghỉ, banh háng ra, liếm lồn. Bà nói:
- Đừng con, miệng để ăn cơm ăn cá. Đừng liếm chỗ đi đái vậy tội chết đi Ngọ . Hả, hả, nó, nó ngậm vô hột le của tôi rồi kìa trời. Úi, ui, nhẹ nhẹ chút đi con trai. ông bà, úi, bụng tôi nó trồi lên thụt xuống.. ời, nút mạnh, úi chết mẹ tôi rồi. Mới ra mà bây giờ cái lưỡi con trai tôi nó làm tôi nứng lồn lại nè trời.. Ui, ui, miệng người ta mà... ui con làm mẹ thèm đụ nữa rồi Ngọ ơi! Gần ba chục năm bữa nay mới được bú lớn đây Ngọ ơi? Ui, ui, ui, Ngọ bú lồn kiểu này chục mẹ lại muốn ra nữa rồi! ? ! Bú lẹ lên, lên đây, đút cặc vô lồn mẹ đụ tiếp đi con trai nuôi của thím...

Đáng lẽ Ngọ đã ngưng đụ để đòi ăn vì bụng thấy hơi đói, nhưng khi thấy chòm lông lồn có mấy sợi bạc trắng của bà xã trường hấp dẫn quá, Ngọ đành phải banh háng ra bú cho đã thèm. Phải nói không khí trong chòi dâm hơn nhờ tiếng la, tiếng rên kỳ quái của bà già. Tiếng của thím rên làm con cặc của Ngọ càng cứng hơn nữa, càng sung mãn hơn nữa . Sướng dữ quá, thím la tiếp:
- Hồi còn trẻ, mẹ đụ cả vài chục thằng con nít. Chưa thằng nào làm mẹ ngất ngư như Ngọ vầy đâu. Xong đêm nay chắc tôi phải nghỉ đụ cả tháng à . Ngọ ơi! làm ơn bú cái hột le đó nhẹ nhẹ một chút. Làm mạnh mẹ mắc đái quá Ngọ à. Vú tôi ngon vầy mà nó hổng chịu bóp giùm một cái. Thằng nào đụ lôi cũng đòi bóp vú, mà sao Ngọ lại chê hả Ngọ? Bây giờ nó... Nó... lại... Ngậm hai mép lồn tôi mà nút kìa trời. Hả, tay nó... xe hột le hả ! Rồi... lưỡi nó đâm vô lồn. Trời ơi! Ngọ quậy tìm cái gì ở trong vậy hả... Tìm vàng hả? Ui, ui, thím ra nữa nè Ngọ. Nghe nè, nghe nè... Tổ cha mày, tổ... ui, tui ra trong miệng con trai nuôi tôi nè bà con ơi!

Thím níu tóc em, nhấn đầu em sát vào lồn. Hẩy mông từng nhịp khi bắn nước lồn ra. Trong lúc đó em hết mình bung mạnh lưỡi. Hai ngón tay tiếp tục xe chỉ luồn kim... Rồi thím xẹp xuống lần thứ ba. Mồ hôi thím vã ra như tắm, trông thê thảm như một lực sĩ đô vật sau trận đấu. Em hài lòng thoả mãn một cách tự kiêu, đắc thắng. Thím hết nói năng lung tung nữa. Hai mắt nhẩm dở như ngủ. Thím cứ nầm tênh hênh phành lồn ra đó. Em tha hồ ngắm cái lồn già ham đụ trai tơ.

Ngọ nói với Xuyên, chàng kể từng chi tiết độc đáo để Xuyên tin vào món thuốc thần anh Xuyên đang cầm trong tay:
- Đó chưa đầy một tiếng bà già đã bấn ra ba lần. Mệt quá , thím nầm bất động như đã chết. Em mặc kệ thím, róc rượu nếp than ra uống, bẻ bánh tráng xúc gỏi cá chìa vôi ăn rào rào. Con gà nướng em cũng chơi luôn. Em cố ăn lấy sức để chịu nổi con trâu già đó suốt đêm. ăn xong, nghỉ khỏe, em chìm vào giấc ngủ hồi nào không hay. Nửa đêm, trời vẫn còn mưa. Bỗng dưng em nghe con cặc của mình đang được ai bú. Ngọn đèn dầu đã tất. Em nằm đó cho thím tha hồ bú cặc. Một lúc sau thím trèo lên người em, cho cặc vào lồn thím đụ tiếp thêm ba cái. Em vẫn không ra. Cả hai ngủ tới sáng hôm sau. Ruộng bắp sau một đêm mưa như trút đã ngập nước như bị cơn lụt. Thím ngồi dậy, móc trong lưng quần ra ba lượng vàng cầm đưa cho em, nói:
- Cầm đi Ngọ. Cám ơn Ngọ cho thím hồi sinh. Lời khen của mấy bà kia quả không sai. Nghỉ vài bữa, hai mẹ con mình lại hẹn ra đây làm trận khác nghe Ngọ. Còn, Ngọ có nhận lời làm con nuôi hay không thì tùy Ngọ thôi. Có tài Ngọ phải được hưởng cái lợi chớ ? Tội gì làm nghề chăn trâu cho vất vả. Vừa được giàu vừa được đụ, nhận lời thím đi nghe Ngọ.

Trời quả không thương em. Vì sau đó ba ngày, thím lại hẹn em một đêm nữa, cũng tại cái chòi bắp trá hình đó. Giữa đêm, trong khi em đang đụ thím cho thím ra cái thứ tư, thì bỗng toàn thân bà lạnh ngắt, mất trợn trùng, nằm bất động. Tiếng la của thím cũng im bặt. Hoảng quá, em rút cặc ra, cầm đèn dầu xuống soi Thì thím đã tắt thở. Em sợ quá, ba chân bốn cẳng chạy về nhà, thức trắng suốt đêm đó vừa lo sợ vừa suy nghĩ tìm kế thoát thân. Lúc đó, em mới biết tim mình đã có yêu bà thím đáng tuổi mẹ. Và vì quá dâm nên bà đã chết dưới bụng em. Ngay hôm sau, em bỏ làng, ra đi tha phương cầu thực. Không biết có ai khám phá bà xã trưởng đã nằm chết trần truồng ở chòi canh bấp ngoài giữa đồng hay không...

.. Sáng nay, sau khi đụ Xuân, rồi kế đến là chị Năm mẹ Xuân, em đã làm mỗi người ra ba cái dễ như trở bàn tay.

Rồi Xuyên và Ngọ chia tay nhau.

Tối hôm đó, ăn cơm xong, Thạch Loan vào phòng tắm rửa sạch sẽ, tẩm nước hoa thượng hạng, rồi mặc một chiếc áo ngủ kiểu tây phương, bên trong không một mảnh đồ lót. Thạch Loan mang đồ sơn móng tay ra ngồi sơn vừa chờ người anh hùng tên Ngọ. Một lát sau, cánh cửa phòng được gõ nhẹ:
- Ai đó? VÔ đi, cửa không có khóa. Thạch Loan nói.

Ngọ mặc áo sơ mi, quần tây bước vào. Thạch Loan trông thấy chàng chỉnh tề hơn mọi ngày. Thạch Loan cảm động lắm, bảo Ngọ:
- Anh Ngọ đóng cửa và khóa kỹ lại đi anh.

Nhìn thấy cái hấp dẫn sang giàu của cô chủ, Ngọ ngẩn ngơ. Đến giờ phút đó, Ngọ vẫn không ngờ được rằng, vẫn không tin được rộng là mình lại có diễm phúc lớn lao đến như thế. Chiếc áo ngủ của Thạch Loan như tấm vải mùng, phơi gần hết da thịt mỹ miều, thơm tho, nhất là hai trái vú. Bóng đèn ngủ nơi đầu giường chỉ đủ trình cho Ngọ thấy hết cái mời mọc của một thân thể ngọc ngà kiều diễm. Khuôn mặt Thạch Loan đêm nay không son, không phấn nhưng đẹp như một nàng tiên. Ngọ ngẩn ngơ, bàng hoàng, ngây dại. Ngọ chỉ có lịch lãm, lanh lợi với những cô con gái nhà quê, nghèo khó như xuân, như chị Năm. Còn với Loan, Ngọ vẫn thấy mình lạc lỏng, bơ vơ, lúng túng. Thạch Loan mời:
- Anh Ngọ lại đây ngồi. làm gì mà anh lúng túng dữ vậy?

Nghe Thạch Loan mời mọc, Ngọ bước chầm chậm lại gần, mà hai bàn tay phải đè chỏm quần. Ngọ vẫn kính nể cô chủ như tự bao giờ. Càng bước đến gần Thạch Loan, Ngọ càng như bị hào quang giàu có, sang trọng của cô chủ chói mắt. Ngọ choáng váng, vì Thạch Loan, đêm nay dưới ánh đèn cái gì cũng rực rỡ, kiêu sa. Rực rỡ đến độ Ngọ có mặc cảm là đôi mắt hạ tiện nghèo hèn của chàng không xứng đáng được nhìn dung nhan kiều diễm này.

Thạch Loan ngồi dựa lưng vào đầu giường, thả dài đôi chân ra, ngắm nhìn Ngọ , để nghĩ lại những lời khen ngợi của Xuân và chị Năm nơi bàn tiệc chiều nay. "Chị Loan chưa biết tài của anh Ngọ. Anh còn dai sức và hay gấp mấy lần anh Xuyên nữa dó . " Bỗng hai đùi của Thạch Loan co lên, rồi chàng hãng ra. Ngọ nhìn thấy lồn của cô chủ mọc lông đen thui. Một bàn tay Loan cho xuống xoa nhẹ lông lồn. Thạch Loan đưa ngón tay lên thấm nước bọt, xong đưa xuống dưới háng, đút hẳn vào cửa mình. Đôi mắt Thạch Loan lim dim.

Nhìn thấy cảnh này, Ngọ chịu không nổi, quỳ xuống bên cạnh giường, nhìn chăm chú ngón tay Loan đang ngọ ngoạy. Tiếng nước lồn lách chách. ác ở chỗ, bàn tay Thạch Loan sờ lồn trong áo ngủ, nên hình ảnh Ngọ thấy chỉ m~ mờ sương khói, không rõ . Anh chàng phải nhích lại gần hơn, mở to cặp mất mà vẫn chẳng thấy gì khá hơn. Rồi Thạch Loan, rút tay ra, đưa kền hai tay sờ bóp cặp vú . Ngọ thở hết nổi, đành bạo dạng áp miệng vô, dùng mũi hôn hai bắp vế đắng ngần của nàng. Bấp về Loan dang rộng ra. Hai tà áo ngủ cũng tách rời. Lồn Thạch Loan bây giờ mới phơi rõ dưới đèn trong phòng ngủ. Lồn nhà giàu có khác. Lông đen nâu, quăn tít. Mùi thơm của nước hoa hảo hạng ngát lên. Ngọ muốn áp lưỡi vào liếm một cái rồi có chết cũng chịu. Nhưng chàng không dám.

Ngọ hôn dài dài xuống phía dưới. Hai bàn chân thon trắng của Thạch Loan không thôi, cũng đủ làm chết cả một anh hùng. Ngọ ôm lấy đôi bàn chân hôn tới tấp Chàng nút từng ngón một, nút say sưa , nút mê mẩn, rồi Ngọ dùng lưỡi liếm nhẹ nơi hai gót chân. Thạch Loan bắt đầu rởn ốc.

Ngọ le lưỡi liếm luôn cả hai bàn chân của cô chủ. Thạch Loan cảm động quá. Hình như thân phận nô lệ của Ngọ chỉ dám thố lộ tình yêu theo kiểu cách nô lệ. Thấy Ngọ cứ loay hoay với bàn chân cả mười phút, Thạch Loan hỏi:
- Anh Ngọ chỉ yêu hai bàn chân của em thôi sao?
Vẫn ôm bàn chân, Ngọ ngước cổ nhìn lên Thạch Loan bằng đôi mắt tội nghiệp. Rõ ràng chàng vừa nghe cô chủ gọi tên Ngọ và xưug em với mình. Giọng nói của cô trầm ấm và thân thương hơn mọi ngày. Ngọ trả lời: .
-Dạ, không, tại bàn chân của cô đẹp quá. Cho phép tôi hôn nó thật lâu. Vì đây là lần đầu tiên tôi thấy một đôi bàn chân quá đẹp và dễ thương. .
- Tại Ngọ không chịu nhìn lên. Trên này còn các thứ khác dễ thương hơn. Nhìn lên đi Ngọ. Em bảo Ngọ nhìn lên mà.

Ngọ nhìn lên. Vừa lúc bắt gặp Thạch Loan vén nhẹ hai tà áo ngủ ra. Đôi vú đẹp thần sầu của Thạch Loan phơi trần dưới ánh đèn. Vẫn ôm cứng đôi bàn chân, hai mắt Ngọ mở thật lớn. Hai núm vú màu hồng, nhỏ xíu của Thạch Loan lún vào trong. Những sợi gân xanh mờ mờ ẩn hiện dưới làn da nơi hai bầu vú trong, mịn màng.

Ngọ vẫn nhớ trong đầu là không được bóp vú và nút lưỡi khi đã cho thuốc vào miệng. Và Ngọ hiểu là đêm nay thế nào chàng cũng phải phục vụ tối đa . Phả làm sao cho cô chủ Thạch Loan mê chết đi mới được, nên Ngọ chỉ mang thuốc theo phòng hờ, chưa dám cho vào miệng. Đêm này mà thất bại, xem như Ngọ đã không đỗ được trung học đệ nhất cấp. Như thế thì còn mong gì để lên đại học. Mục tiêu chính của Ngọ không phải là Thạch Loan, mà phải là bà Linh, mẹ nàng, hoặc bà ngoại của nàng, những người đàn bà giàu sụ đang núp sau hậu trường chính trị của miền Nam.

Dưới hạ bộ, bàn tay Thạch Loan vẫn nhẹ nhàng thoa thoa nơi chòm lông lồn.
- Anh có thấy trên này có nhiều thứ hấp dẫn hơn không? Thạch Loan hỏi.


Ngọ trở bộ, ngồi xích lên nứa trên của Loan, nói:
- Ngọ có được Thạch Loan cho cái hân hạnh để hưởng những món đắt tiền. này không?

Thấy Ngọ thật tình bày tỏ những câu chân Thạch Loan níu tóc Ngọ, nhẹ nhàng kéo Ngọ lại gần. Rồi nàng mở môi, đưa lưỡi ra. Ngọ kính trọng sà, tặng nụ hôn ngon nhất từ thuở mới lớn đến giờ. Vừa hôn, Thạch Loan vừa mở nút áo, rút thắt lưng cho Ngọ. Rồi cả hai trần truồng. Ngọ nằm song song với Thạch Loan, tiếp tục hôn môi và tay sờ vú nàng. Ngọ chỉ sờ thôi, chàng không dám bóp. Thấy thế Thạch Loan bảo Ngọ:
- Bộ khi làm tình với Xuân anh cũng chỉ sờ vú nhẹ nhẹ vậy thôi đó hả?

Đèn xanh đã bật. Bàn tay Ngọ trở nên tự nhiên hơn, thật tình hơn, đam mê hơn. Hai trái vú của Thạch Loan được bóp nhuyễn nhừ. Ngọ thấy chàng là người hạnh phúc nhất. Chàng rời môi Loan, xuống ngậm vú nàng bú chùn chụt. Hai bắp đùi của nàng lúc khép vào lúc dang ra. Lồn nàng ngứa ngáy khó chịu khi bàn tay sờ và bóp khúc củi cứng ngấc và nóng hổi của Ngọ. Chính tay Thạch Loan đẩy đầu Ngọ xuống dần, xuống dần, vì lồn của nàng đang nóng như lò than hồng. Nước lồn ứa ra ướt nhẹp hai mép. Đối diện xong với hạ bộ của Thạch Loan, miệng Ngọ bắt đầu xung trận. Tay chàng vớ cái quần, móc gói thuốc ra. Ngọ cho một tí bột nâu nhạt vào miệng mà Thạch Loan không hề hay biết. Rồi Ngọ tiếp tục bú lồn.

Cơn sướng lai rai đưa hồn Thạch Loan bay bổng lên tận tầng mây. Sau mười phút, Thạch Loan kéo người Ngọ nằm chồng lên người nàng. Ngọ cho cặc canh thật đúng âm đạo, và nhấn xuống. Thạch Loan co rúm người lại hứng đỡ cơn hoan lạc. Cuộc mây mưa bắt đầu.

Cũng như thím xã trưởng, như Xuân và chị Năm, Thạch Loan hoàn toàn không hiểu sao, chàng Ngọ chỉ chăm chú đụ, nấc mà không thèm hôn môi nữa. Nhưng Ngọ được điểm ưu tiên là nắc không ngừng. Chàng nắc tới tấp, nắc dồn dập như mưa sa bão táp. Thạch Loan chỉ vịn hai cánh tay Ngọ, nạm há miệng la ơi ới trong cơn sung sướng tột cùng. Mông đít nàng sàng không nhà nghề như chị Năm, nhưng độc đáo ở chỗ lồn Thạch Loan mút được, bú được con cặc của Ngọ, nên Ngọ sướng gấp mấy lần.

Ngọ ngậm vành tai Thạch Loan nhấn nhẹ nhẹ. Chàng đưa lưỡi vào lai liếm. Khoái lạc tăng dần lên. Con cặc của Ngọ trong lồn Thạch Loan đang thấm thần dược, cứng ngấc, nóng hổi đang dùa thê thảm cái mồng đóc nơi cửa lồn. Vì khi nắc, Ngọ tấn người lên phía trước, để con cặc của chàng cà sát vào hột le. Sau gần hai mươi phút giao cấu, Thạch Loan ngước cầm, trợn mất la:
- Úi dễ sợ quá ? Thiên tài ơi i Em không chịu lâu hơn được nữa. Em phải ra trước một cái cho sướng cái đã Nghe em ra nè mình ơi ! úi, đó , em ra đó Ngọ ơi ? Em ra, em ra... Nắc mạnh nữa đi.. mạnh nửa, mạnh thêm nữa đi.... Xuyên với Khoa không còn nghĩa lý gì nữa cả . . . mình ơi ! ! ! Ngọ ơi ! ! ! Anh ngừng . . ngừng lạ cho em thở lấy sức một chút rồi mình đụ tiếp nghe anh.

Thạch Loan nhìn gương mặt của Ngọ một cách thân yêu, rồi thì thào trong sung sướng:
- Anh hay quá, anh chì thiệt. Mấy người kia chỉ nắc chừng có mười phút là xin em cho nghỉ để đường quân. Còn anh, sao anh mạnh như voi vậy? Đụ hay như vầy mà chị Năm không khen sao được? Má em mà gặp tay nghề như anh, chắc bà... mà không, em giữ riêng anh cho em để hưởng một mình thôi. Tội gì giới thiệu anh cho ai chứ!

Ngọ giả giọng đạo đức, trung thành cho Thạch Loan yêu thêm hơn:
- Đụ được em là phước nhà anh bảy đời rồi. Làm sao dám còn nghĩ tới chuyện leo lên bụng bà chủ. Bộ chơi con rồi chới luôn cả mẹ sao? Làm vậy trái luân thường đạo lý lắm em à.

Thạch Loan mỉm cười nhẹ nhàng và hỏi vặn lại Ngọ một câu:
- Vậy hả? Vậy chứ sáng nay ai đụ Xuân, rồi sau đó đụ luôn chị Năm mẹ của Xuân nữa vậy? Anh Ngọ nói em nghe coi.
- À cái đó Cái đó.. là tại chị Năm. Chị đè anh ra chứ bộ .
- Tội nghiệp quá há. Tối hôm qua ngoài hành lang chị Năm cũng đè anh, hay anh đè chị vậy?
- Cái đó cái đò là hai người đè nhau. Mà thôi, em thông minh quá , chối không nổi. Chuyện chị Năm với Xuân là chuyện của người ăn kẻ làm. Còn chuyện em với bà chủ, ai mà dám lộng ngôn vậy. Vuốt mặt phải nể mũi chớ Thạch Loan. Anh là người đầy tớ làm vườn tưới cây, phải biết thân phận mình mà chơi chớ. Bộ muốn thác hay sao chớ.

Ngọ tuyệt đối không hề hé lộ âm mưu chàng dùng Thạch Loan như một nấc thang đầu tiên của chàng trong kế hoạch lâu dài trong đầu. Ngọ hiểu rằng rồi sẽ có ngày tài đụ dai sức của chàng sẽ đến lai bà chủ. Bây giờ thì vì là bước đầu nên chàng phải đánh lạc hướng, để chinh phục cô con gái trước đã . Thạch Loan mê chàng, sẽ làm bà chủ thắc mắc. Nếu bà gạn hỏi lý do, thế nào Thạch Loan cũng không dám khai ra sự thật. Dâm như bà chủ Linh này thì chuyện chàng leo lên bụng bà mà đụ chỉ còn là vấn đề thời gian. Cỡ như Khoa mà bà còn không chừa nữa là Ngọ. Cả chàng rể tương lai tên Xuyên mà bà cũng không tha nữa là Ngọ.

Trong lúc Thạch Loan nghỉ mệt, Ngọ nằm ngửa lấy tay thủ dâm. Ngọ thụt cặc làm cái giường rung rinh. Chàng cố tình biểu diễn để Thạch Loan phải bái phục. Và nàng phục Ngọ thật tình:
- Đưa em thụt cặc cho anh nhé. Khiếp, anh đụ ầm ầm như vậy mà chưa đã sao anh còn thủ dâm? Em nghỉ một giây lát, rồi tụi mình hai đứa đụ tiếp nghen Ngọ. Trời, nhìn con cặc của anh kìa. To dài và còn cứng hơn sắt nguội. Hèn chi khi anh đút vô lồn em mà nắc làm em thấy cả bảy tám ông trời luôn. Mắt như đổ hoa, mờ mẩn cả đầu óc. Sướng chịu không nổi, sướng thấu trời.

Nói xong, Thạch Loan cúi xuống đùng đầu mũi hôn khúc gân dài của Ngọ thật lâu. Chàng Ngọ không dám nhìn giai nhân đài các đang dùng hai tay cầm con cặc của chàng một cách thân thương trìu mến, rồi hôn say sưa như đang hôn một con búp bê.

Từ thuở bé đến giờ, hôm nay Ngọ mới được chen chân vào giai cấp trưởng giả, phong lưu, đài các để thụ hưởng một đêm ái ân tràn đầy hạnh phục. "Nhà này còn lắm đàn bà. Bà Linh, hai cô em bà chủ, rồi Thu và nhất là bà ngoại." Xuyên đã hé lộ kho tàng vô giá đó cho Ngọ thấy. Và chàng đã cùng Ngọ âm mưa chiếm đoạt cả danh vọng lẫn tiền bạc. Từ một đứa chăn trâu muốn, Ngọ đã tiến lên tới người làm vườn, và trong tương lai có thể trở thành một anh chồng bé của bà ngoại cô chủ yêu kiều đang ôm cặc mình hôn, nút say mê dưới kia.

Ngọ say sưa với một tương lai thênh thang, nay quyến rũ, mà chàng muốn phải đạt cho được bằng khúc gân cương cứng nóng hổi Thạch Loan đang bú say sưa đó. Thạch Loan đang bú cặc Ngọ ngon lành, mà đôi mắt lẳng lơ cứ liếc trộm xem Ngọ có thích không. Sao mà không thích chứ? Ngọ còn phải nhắm mắt bớt lại cho cơn dâm đỡ bị kích thích. Chàng ngồi ngửa, hai tay chống ra phía sau, hai đùi dang rộng ra. Thạch Loan nầm sấp, dầu tóc nâng lên hạ xuống nhịp nhàng để ngậm nút con cặc của Ngọ, như cám ơn đã làm cho nàng ra cái đầu tiên:
- Ngày mai mẹ về em sẽ xin mẹ cho anh chỉ làm việc trong nhà, đỡ phải gánh nước tưới hoa, cho da thịt anh trắng lên một chút.

Ngọ giả vờ từ chối:
- Không được đâu. Em làm lộ liễu như vậy bà chủ sẽ nghi hai đứa mình đó . . .
- Hai đứa mình yêu nhau chứ gì? Rồi sao? Em muốn gì mẹ cũng chiều thôi.
- Anh biết là không được mà. Người lâm công đâu thể là nhân tình của cô chủ được. Hai đứa mình cứ âm thầm hẹn nhau đụ lén, như vầy là quý lầm rồi Thạch Loan à. Anh không muốn bị đuổi ra khỏi nhà này đâu. Khổ lấm.
- Để em xin cho. Mẹ không muốn thì thôi. Làm gì mà phải đuổi anh chứ.

Nói xong, Thạch Loan cúi xuống bú cặc Ngọ tiếp. Nhìn thấy cặp vú của Loan đẹp quá, như hai trái hồng đào mà Ngọ không dám bóp. Và đôi môi của Loan cũng thật quyến rũ mà Ngọ không dám hôn. truyen viet.com Bú được một lát, Thạch Loan chổng mông bảo Ngọ đút chị từ phía sau đụ tới. Kiểu này càng dễ làm cho phái nữ chóng ra hơn. Nên chỉ sau hai mươi phút, Thạch Loan lại đập tay xuống xuống nệm la như nhà cháy, và ra thêm một lần nữa. Cứ thế, hai người hết nghỉ lại chơi, chơi xong lại nghỉ tiếp. Suốt đêm hôm đó cho đến ba giờ sáng, Thạch Loan lăn quay ra, nằm bất động, im lặng chết một giấc mê hồn cho đến gần trưa hôm sau. Trong khi Ngọ phải thức dậy lúc sáu giờ, gánh nước tưới hoa. Chàng có hơi thiếu ngủ nhưng hoàn toàn không mệt, nhờ thần dược màu nâu nhạt gia truyền của ông nội.

Cũng đêm hôm qua, lúc 9 giờ, sau khi dọn dẹp xong ở nhà bếp, chị Năm định chuẩn bị đi tắm thì Khoa xuất hiện phía sau lưng ôm choàng chị, đưa hai tay lên bóp vú chị:
- Chị Năm làm gì dưới này mà lâu vậy? Em nằm trên kia chờ chị quá trời.

Chị Năm đứng yên lặng, nghe toàn thân dậy lên một cảm giác sung sướng lạ lùng. Khoa nhỏ tuổi như con chị, và đang là nhân tình của chị đây sao? Nếu là đàn bà đứng đắn, có lẽ không ai dám chấp nhận trò chơi kỳ quái này. Nhưng chị Năm, cũng như bà chủ nhà, là những người đàn bà thuộc loại ngoại hạng, thích tìm những cảm giác lạ, hiếm có trên đời. Họ muốn làm tình trong nghịch cảnh, trong oái ăm. Càng như thế thì họ mới càng kích thích, càng hấp dẫn sung sướng.

Sau một lúc bóp hai bầu vú của chị Năm đã tay, Khoa thọc tay xuống dưới sờ lồn chị Năm ngoài quần. Chị Năm vẫn đứng yên lặng. Chị vẫn không muốn quay mặt lại đối diện với Khoa vì sợ mắc cỡ với chính lương tâm của chị. Nhưng cũng để tận hưởng những cảm giác đê mê đang dậy khắp toàn thân. Khoa ngây thơ khen:
- Lông lồn chị Năm nhiều dữ à nhen. Chắc nó mọc rậm như cỏ há?

Chị Năm mắc cỡ hỏi:
- Sao Khoa biết?
- Nhám tay thấy mồ nè. Lông lồn của chị rậm không thua gì má Linh.

Chị Năm chợt quay mặt lại đối diện với người con trai. Hai tay chị bưng gương mặt trắng trẻo Khoa lên, rồi hỏi nhỏ:
- Bộ Khoa thích ngủ với chị thiệt hả Khoa?

Khoa chẳng nói năng gì, chàng cứ cho hai bàn tay sờ soạn lồn chị Năm một cách say sưa, hạnh phúc. Thỉnh thoảng Khoa lại bóp nhẹ vào lồn chị một cái. Chị Năm chưa có cảm giác tình dục. Đột ngột quá, mặc dù chị đã biết trước từ bữa cơm ngoài hiệu cao lâu. Tâm hồn chị cũng đã có chuẩn bị, nhưng không bị lôi cuốn, mong chờ như những lần hẹn trước với Ngọ hay với Xuyên. Vì chị chưa hình dung được người tình trẻ tuổi tên Khoa này bản Linh ra sao. Chị sẽ chơi với một búp bê hay thật sự làm tình với một cậu con trai tuổi vừa đáng con gái của chị. Được Khoa sờ và bóp lồn, chị Năm cứ đứng thừ người ra đó, giống như tâm trạng của một người hái trộm một chùm trái cây vào lúc ban đêm. Khi mang về nhà thì chùm trái cây đó còn xanh um, non choẹt chưa ăn được.

Chàng Xuyên cố tình gã Khoa cho chị Năm, vì máu dâm của chàng có khuynh hướng làm hỏng dời người khác bầng tình dục. Chàng muốn được thấy cảnh làm tình nghịch cảnh dị thường. Một chị già đụ một đứa con trai chỉ bằng buổi con mình. Bỗng Khoa táo bạo hơn thọc tay vào lưng quần chị, sờ mạnh vào lồn chị. Khoa xem chị Năm là của chàng từ phút đó. Bàn tay chàng tha hồ vung vọc, và Khoa cảm thấy tay mình ướt nhẹp bởi nước lồn. Cặc Khoa bắt đầu nứng lên, và Khoa nói:
- Chị Năm sờ cặc của em coi. Không thèm ngủ với chị tại sao cặc em cứng ngắc vậy? Lát nữa mình về phòng, em sẽ bú lồn chị cho chị ra ba bốn cái cho xem. Em đã nói hồi bữa cơm trưa. Là em chỉ khoái ngủ, khoái làm tình với những người đàn bà lớn tuổi. Đối với em càng lồn càng tốt. Em thích điều này từ hồi em còn nhỏ lận.

Lại thêm một câu chuyện lạ đời, oái oăm làm chị Năm thêm bâng khuâng. Còn nhỏ mà Khoa đã biết bú lồn bà già.

Bàn tay Khoa dưới kia trở nên bạo dạn hơn, và chàng cho hai ngón đút vào lồn chị. Lúc đó chị Năm mới cảm thấy hơi nứng lồn. Chị đứng dạng hai chân ra cho Khoa dễ làm việc. Rồi chị bị thu hút bởi hai ngón tay của Khoa lúc nào không biết. Đầu chị ngẩng lên, hai mất nhắm hờ. Môi bặm chặt lại, chị rên nhẹ nhẹ. Chị vòi tay tắt bớt một ngọn đèn nơi trần nhà bếp. Chỉ để ánh sáng ngoài hàng ba rọi hắt vào. Có lẽ chị Năm sợ có người nhìn thấy. Mà Khoa thì tưởng rằng chị Năm muốn chàng làm thịt chị ngay tại bếp nhà này.

Khoa vừa thụt lồn chị Năm vừa hỏi:
- Tụi mình làm ngay ở đây chứ không về phòng hả chị?

Còn em, Khoa chịu về phòng hay ở đây?
- Mình đụ nhau ở đây đi cho thú vị. Cái gì dã chiến cũng thú vị hơn. Mình đụ nhau ở đây có vẻ lén lút hơn, có vẻ bụi hơn. Lên giường, vào phòng bình thường quá, còn gì thú vị nữa chị Năm. Cứ coi như mình không có hẹn hò trước. Coi như... Em bất ngờ xuống đây gặp chị và hai chị em mình xáp lại đụ lén với nhau một trận. Làm như vậy thích thú hơn, vui hơn ! ! ?

Nghe Khoa phân trần giải thích, chị Năm ngại quá Chị chưa bao giờ dám táo bạo như thế, ngoại trừ tối hôm qua lén đụ với Ngọ ngoài hành lang hàng ba, là vạn bất đắc dĩ đối với chị mà thôi.
- Rủi, nửa đêm có ai đói bụng, xuống nhà bếp lục đồ ăn, bật đèn lên thấy được hai chị em mình đụ nhau như vầy kỳ lắm đó Khoa à . Chị Năm nói.
- Nhà này đêm nay đâu có còn ai ngoại trừ bốn người kia. Họ đang đụ rằng trời ở trên đó. Không ai rảnh để xuống bếp đâu. Mà nếu có xuống và thấy thì cũng huề tiền. Vì ai cũng biết chị với em sẽ có cuộc sát phạt tối nay mà. Chính họ đứng ra dàn xếp chuyện này mà chị Năm.

Nghe Khoa nói có lý, chị. Năm cảm thấy yên tâm ai hơn. Chị dẫn Khoa tới chỗ chiếc ghế dài, ngồi xuống. Khoa tức khắc nhảy vào lòng chị, ngồi chàng hãng hai chân, kéo đầu chị Năm xuống nút lưỡi. Trông cứ như cảnh một thằng con nhảy vào lòng mẹ ngồi đòi bú sữa. Từ phút đó, chị Năm mới bắt đầu chìm dần vào cơn mê dâm loạn. Vì Khoa nút lưỡi nghề nghiệp như một người lớn. Bây giờ chị Năm mới chịu tin lời của Khoa khoe là đã biết bú lồn hồi còn thật nhỏ. Nút lưỡi mà hay như vầy, chắc bú lồn Khoa còn nghề nghiệp hơn nữa. Mấy cành phượng ngoài sân rung rinh theo cơn gió đêm. Ngôi biệt thự chìm trong yean lặng. Một thứ im lặng dâm dật. Vì trong nhà này ba cặp nhân tình hiện đang sát phạt nhau tận tình, sát
phạt nhau chí chóe.

Chị Năm nghĩ, lời Khoa nói thật đúng. Vào phòng, lên giường là cổ điển rồi. Phải bụi, phải dã chiến như chị với Khoa đang hưởng mới thú vị. Khoa đè chị Năm nằm bật ngửa ra trên ghế. Rồi chàng tuột hẳn cái quần của chị ra. ánh sáng rung rinh trên tường chỉ còn đủ rọi mờ mờ. Vậy mà chị Năm vẫn cố nhìn gương mặt trẻ trung, trắng trẻo của Khoa cho tận tường. Chị muốn cái đêm oái oăm, đầy nghịch cảnh này sẽ là một kỷ niệm vàng son cho suốt cả cuộc đời tình dục của chị. Không phải ai cũng có được cái diễm phúc như thế này. Nhất là những người nằm trong hoàn cảnh của chị, một người nhà nghèo, một người nấu bếp, làm công, lại lớn buổi hơn chàng con trai này nữa. Đứa con lớn nhất của chị đã đi lính. mà Khoa cũng chỉ vừa bằng tuổi con gái út của chị. Thật là hết cỡ. Chị Năm sung sướng thêm vì những so sánh này. Và chị cứ để cho Khoa tự do muốn làm gì trên thân thể của chị thì làm.

Tuột quần xong, Khoa cổi luôn chiếc áo của chị Năm. Thếlà chị Năm trần truồng nằm tênh hênh trên chiếc ghế nơi nhà bếp dưới ánh đèn ngoài hàng ba hắt vào mờ mờ ảo ảo như một cảnh liêu trai. Khoa cúi đầu xuống đưa miệng bú vú. Hai tay chàng móc lồn chị nhẹ nhàng. Chính chị Năm cũng đang có cảm giác là Khoa như một đứa con trai đang bú vú mình hơn là nhân tình. Chỉ có khác một điều là dưới kia, lồn chị đang được hai ngón tay của Khoa làm rất nghệ thuật. Chị Năm bỗng rên thành tiếng:
- Khoa ơi! Em đang dùng hai ngón tay đụ chị đó hả Khoa? Trời ơi? Đâu có khác gì cặc của người lớn đâu Khoa. Sao Khoa không mê ai mà lại yêu chị? Khoa có biết là Khoa chỉ đáng tuổi con chị không? Khoa có biết là chị lớn hơn Khoa không? Khoa sẽ cho chị được hưởng hạnh phúc như vầy bao nhiêu đêm? Hay chỉ một đêm nay rồi... rồi bỏ quên cho chị thèm thuồng cả đời? Đừng có ác với chị như vậy nghe Khoa. Chị cũng có máu ghiền đụ trẻ con, đụ con trai mới lớn. Nhưng ai có ngờ trời lại dành cho chị một người như Khoa hôm nay.

Lần đầu tiên Khoa được nghe một giọng nói não nùng dâm dật như thế. Chàng đâu biết chị Năm đang lãng mạn, tư tưởng đang nghĩ là chính con trai chị đang vào phòng mò chị, lúc nửa đêm. ánh sáng mờ mờ ở ngoài hàng ba dội vào. Bóng của những cành lá phượng nhảy múa trên tường là khung cảnh trở nên dâm dật, liêu trai hơn. Tay chị Năm lần xuống sờ cặc Khoa. Con cặc của Khoa dĩ nhiên không to và dài bằng cặc Ngọ. Nhưng đây là búp hoa mới chòi lên khỏi nách lá. Chị Năm sung sướng đến tê tái khi Khoa đứng im cho chị vọc, bóp:
- Cặc em đây hả Khoa? Nóng và dễ thương quá thôi! Lát nữa chị sẽ ngậm nó, bú nó, cho chị bú suốt một tiếng đồng hồ nhen Khoa.
- Chị Năm muốn bú tới sáng cũng được. Nhưng chị phải cho em bú lồn chị trước. Em muốn chị ra trong miệng em vài cái cho em nuốt. Em thèm bú lồn lớn tuổi quá chị Năm ơi!
- Nhưng chị chưa tắm. Hồi nãy định đi tẩm thì em đến... Cho nên...
- Không sao, lồn dơ càng khoái. Chị quên rồi sao? Muốn khoái lạc cực điểm là phải vậy. Em đã nói là em thích những cái gì bất ngờ, phải bụi, phải dã chiến mới thú vị. Hẹn hò, chuẩn bị chu đáo, sạch sẽ, đối với em thiếu tính chất giang hồ lãng mạn và bất ngờ. Lồn chị đâu còn dơ nữa. Từ nãy giờ hai ngón tay của em đã làm nước lồn của chị ra bao nhiêu rồi có biết không. Chị dang rộng hai chân ra cho em bú...

Chị Năm dang rộng hai bắp đùi ra, vì quá yêu cậu con trai, chị chiều theo lời chàng.

Chị Năm hoàn toàn không tin gì vào tài nghệ và kinh nghiệm của Khoa. Thế mà, những ngón tay Khoa khi vừa banh lồn chị Năm, thì Khoa đã đưa cái lưỡi thần vào dùa thê thiết. Chị Năm nghe như lưỡi của Khoa có cái gì nham nhám, làm cửa mình chị rung động. Giống hệt như có người đang cầm cái bàn chải lướt nhẹ trên sóng lưng. Giống hệt cả triệu con kiến đang tấn công ở hạ bộ của chị. Hai chân chị không cách nào giữ yên được. Ngay khi mấy đường lưỡi đầu tiên của Khoa tấn công vào cửa lồn là bụng chị như nổi cơn bão. Mông đít chị tự động lắc lư. Và nước lồn ứa ra sểnh sạch. Chị Năm rên thê thiết:
- Khoa đang bú lồn chị hay một người nào khác vậy? Tôi lầm rồi bà con ơi! Tôi đã coi thường người con trai này quá . Ui, đụ mà cũng chưa chắc sướng như vầy trời đất ơi ? Dễ sợ quá. Chồng tôi, bồ bịch tôi chưa có ai tặng tôi những đường lưỡi ghê gớm như vầy hết. Ui cái lưỡi nhám còn hơn đuôi cá đuối. Trời, nó... Nó đùa hột le của... Tôi... úi, mẹ ơi là mẹ. Về cầm hai tay con, cầm hai chần con cho nó bớt rung giùm cái đi. Tài không đợi tuổi là con đó Khoa ơi ! Mẹ chết mẹ tất thở cho con vừa lòng nhen. Không làm sao tả nổi cái sướng này con ơi?

Đánh trúng huyệt bà chị rồi. Bà chị không còn giữ kẽ nữa. Chị đang phun hết cảm giác tuyệt vời ra. Vô tình chị Năm đã gọi Khoa là con. Con nào? Con chị hay con ai? Tại sao chị không gọi Khoa là mình ơi anh ơi, mà là con ơi? Điều đó không ai biết. Nó riêng tư một cõi nào đó trong tiềm thức chị. Như một người nghiện ma túy, nhìn bột mì cũng tưởng là héroin. Như kẻ đói nhìn cục đất thành cái bánh. Chính Khoa cũng thế, đang bú lồn chị Năm làm bếp mà đầu óc Khoa lại nghĩ rùng mình đang bú lồn một bà cụ, lông lồn bạc phễu ngay sau vườn trái cây... mà sáng nay vô tình Khoa bộc lộ trong bữa cơm trưa. Rồi như bị hố, biết mình lỡ lời, Khoa nén lại, không tiết lộ danh tánh người đàn bà lớn tuổi đó.



Cõi riêng thầm lặng, bí mật đó, đeo đấng mỗi người. Nó không hình tượng, Nó không sức nặng mà lúc nào cũng đánh động được tiềm thức, khi ta có hành động tương tự với ngày xưa. Ngày xưa đây là mấy năm về trước. Lúc Khoa vừa biết bú lồn. Còn ngày xưa của chị Năm? Hoàn toàn mờ mịt, loãng ra như khói núi mùa thu, nhưng đã tấn công lại tiềm thức của chị cách đây năm phút, khi sướng quá, vì lồn chị đang được cái lưỡi nhám của Khoa dùa mạnh. Chị đã bật lời gọi Khoa là con ơi!

Lưỡi Khoa thì đang dùa hột le. Hai ngón tay ảo thuật của chàng đua nhau làm như lăn quăn, khua động cái lỗ lồn của chị Năm khiến chị thèm được một con cặc dài, bự, cứng như của Ngọ đút nhanh vào đụ. Đụ một cái như trời bão, đụ một cái như biển động sóng dồn. Khoa biết con cặc của mình nhỏ quá, nên chàng đã khéo léo xin trước:
- Em xin phép chị cho em bú lồn chị trước để chị ra trong miệng em bốn năm cái, nhen.

Trong ánh sáng nhá nhem của căn nhà bếp, trước khi bú lồn chị Năm, Khoa đã nhanh nhẹn tròng vào đầu lưỡi mình một dụng cụ. Đó là một cái bao cao su, được chế tạo với mấy chục cái gai mềm nhọn nơi bean ngoài. Khoa dùng nó ngay từ những phút đầu tiên đã làm chị Năm kêu trời không thấu. Bây giờ chiếc lưỡi của Khoa đang quậy vào lỗ lồn. Chị Năm không còn giữ gìn ý tứ gì nữa được. Chị há miệng ra rên gào như muốn bể tường nhà bếp. Hai tay chị tự bóp đôi vú nhuyễn nhừ. Hai chân chị gạt lên vai Khoa. Chị Năm đang điên lên, hồn chị đang na khỏi xác:
- Chắc tôi phải bỏ thằng chồng tài xế của tôi dể cuốn gói ra đi với anh Khoa này quá. Ngọ ơi! Xuyên ơi? Hai người hãy quên tôi đi. Hai người cũng không thể nào sánh với thần đồng đa tài này đâu. Cần gì mà phải đụ. Bú lồn hay như vầy, có bao nhiêu của, đàn bà con gái cũng đem ra tặng hết cho Khoa. Ui, nghe chị ra nè em ơi? Má ra nè Khoa! Ui, nhiều lầm, còn... Nữa. Phải nuốt cho hết khí lồn của chị nhen Khoa! Má, má, ra... Nè con... úi, úi còn nữa.... Nữa... Cứ dộng lưỡi mạnh vô lồn chị đi con. Trời Phật, cám ơn ông Diệm, ông Nhu... ơi!

Hai tay thì chị ấn mạnh đầu Khoa vào sát lồn. Hai bắp đùi chị kẹp chặt đầu Khoa, không cho nó nhúc nhích. Khoa gần như muốn nghẹt thở. Chiếc lưỡi thần này, đêm hôm nay được Khoa dùng lần đầu tiên. Đây là tặng phẩm của người chị dâu cho Khoa hồi tuần trước. Bà Linh chưa có dịp hưởng qua. Ngay cả Thạch Loan cũng thế. Khi chị Năm buông thả tay chân ra nằm nghỉ mệt thì Khoa đã lẹ làng tuốt bao cao su gai dó ra khỏi lưỡi. Rồi Khoa leo lên ôm mặt chị Năm nút lưỡi để chị không nghi ngờ gì cả . . .
- Tuyệt vời quá người yêu ơi ! Chị sẽ yêu em suốt đời Có muốn làm chồng chị không? Em mà bỏ chị, chị sẽ tự tử cho em coi ? Nghe chị Năm nói đến tự tử, Khoa sợ quá, vội vàng trấn an chị:
- Không đâu, chừng nào không có chồng chị ở nhà , em sẽ mò xuống phòng chị. Em chỉ yêu một mình chị thôi... Em khoái giọng rên của chị lắm. Chị năm ơi! Được bú lồn mà nghe chị rên em cũng sướng như đụ vậy Nghỉ một lát đi, rồi em bú nữa cho chị ra thêm vào cái nữa nghẹn chị Năm. Trước khi chị em mình đưa nhau vô phòng đụ. Cặc em thì nhỏ nhưng nghệ thuật đụ của em còn độc đáo hơn bú lồn nữa. Bảo đảm chị phải mê em.

Có thật như thế không? Chị Năm tự nghĩ. Chị Năm thắc mắc:
- Tại sao mình không đụ ở đây mà phải đem nhau về phòng hả Khoa?
- Tại vì ở đây chiếc ghế này chật quá. Xoay trở không được. Em đụ là phải làm sao cho đàn bà toát mồ hôi, chơi đủ kiểu, phải chóng mặt, phải ngất ngư em mới chịu.

Nghe Khoa diễn tả , chị Năm ham lắm, nhưng vẫn hoài nghi tài nghệ của chàng trai. Khoa lại banh lồn chị ra, đút lưỡi vào biểu diễn. Càng về khuya, tiếng chị Năm rên càng lớn, đã khiến Xuyên đang đụ Xuân trong phòng bà Linh phải mặc quần, chạy xuống xem lén. Tiếng rên của chị Năm khêu gợi, hấp dẫn quá, làm Xuyên nhảy vào năn nỉ:
- Khoa, em lên phòng má Linh ngay đi em. Xuân đang cổi truồng nằm đợi em trên đó. Nãy giờ Xuân đụ với anh trên đó mà nhắc đến tên em hoài thôi. Em đi lên lẹ lên đừng để Xuân chờ lâu. Còn chị Năm đã có anh lo cho.

Khoa chưa kịp đi thì Xuyên đã nhảy đến cẩm cặc vào lồn chị Năm đụ như bão tới. Thấy vậy Khoa chạy thẳng lên phòng bà Linh gặp Xuân đang trần truồng nằm chờ. Xuân hỏi:
- Anh làm cái gì ở dưới nhà bếp mà mẹ em la quá trời quá dết vậy hả? Hai người đụ nhau, mà sao mặc đồ?
- Đã có đụ mẹ em đâu. Anh mới bú lồn mà chị Năm đã la như ai cắt cổ đó chớ.
- Bú lồn? Vậy chắc anh bú hay lấm nên mẹ em mới la dữ vậy?
- Em muốn biết cứ để cho anh thử vài lần thì em có câm cũng phải nói thôi hà. Tắt bớt một ngọn đèn đi Xuân. Sáng quá.. không sướng!

Khoa cố tình nói tránh như vậy để có dịp tròng bửu bối vào lưỡi. Quả tình chưa đầy hai phút sau, Xuân lăn lộn, quặm quại la lớn còn hơn chị Năm lúc nãy. Khoa làm giống hệt như đã làm cho chị Năm dưới nhà bếp. Chiếc lưỡi bọc gai của Khoa chỉ mới lướt nhẹ giữa hai khe lồn và đụng vào hột le thì Xuân đã lạnh toát người. Tứ chi rung bần bật. Hai mắt mở không ra. Đến khi Khoa cho lưỡi gai vào lỗ lồn, thì Xuân vừa rên vừa khóc, không cách gì nàng giữ im được nữa.

Lưỡi Khoa lúc đó như trái chôm chôm dẹp. Hàng trăm cái gai nhọn, mềm như thế thi nhau dùa cà thành lồn thì phái nữ làm sao chịu nổi. Rõ ràng anh chàng Xuyên là người may mắn nhất đêm nay. Anh đã đưa mẹ con chị Năm vào hố sâu tình dục bằng cách làm như vô tình vừa đụ xong Xuân anh xuống bếp đụ luôn chị Năm. Rồi Khoa thì mới bú lồn chị Năm bây giờ Khoa lại có cơ hội bú lồn cô con gái của chị. Còn trẻ như Khoa và Xuân thì chẳng để ý gì đến việc loạn dâm. Miễn sướng là cảm thấy thỏa mãn rồi. Với lại cả Xuân và Khoa cũng thuộc loại ghê hồn đâu có khác gì anh Xuyên.

Khoa là con riêng của ông thầu khoán Vinh, mà đã ngủ với má Linh. Còn Xuân là con riêng của chị Năm mà cũng đã đụ với Dượng ghẻ của nàng là anh Thiều ngoài Phan Rí. Cho nên hình như hai người cũng khoái chuyện loạn dâm. Khoa đang gồng cái lưỡi thay thế cho cặc, thụt lia lịa lỗ lồn của Xuân. Cô gái chỉ chịu được có mười phút đành phải trân mình, gồng người ra một cái đê mê . Vừa lúc đó, chàng Xuyên mở cứa bước vào. Anh trần truồng bế chị Năm cũng trần truồng để đụ. Hai chân hai tay chị quấn lấy Xuyên. Miệng chị cứ la đều đều không biết rung Khoa và Xuân cũng ôm nhau đụ trên giường bà chủ. Xuyên đặt chị nầm ngửa cạnh Khoa và Xuân, rồi chàng đụ tiếp Chợt anh đề nghị với Khoa:
- Anh em mình đổi hàng cho nhau đi Khoa. Em qua đụ chị Năm dể anh đụ với Xuân. Mình chơi nhau như thếnày mới bạo. Hai anh em mình phải thay phiên
nhau làm cho hai mẹ con chị Năm chết liệt đêm nay mới thôi nhen.

Nghe Xuyên đề nghị như vậy Khoa rút cặc ra khỏi lồn Xuân, nhảy qua lấy bao gối lau khô lồn của chị Năm. Xong Khoa đút cặc vào lồn chị sàng gạo. Tâm lý lạ đời làm chị Năm khoái lạc, bởi vì vừa đụ, Khoa vừa gào lên:
- Ngoại ơi? Hồi con còn nhỏ ngoại đã dạy con bú lồn. Cho tới giờ ngoại mới cho con đụ. Bữa nay con phải làm cho ngoại có chửa con mới chịu. Con sàng gạo như vầy ngoại có sướng không?

Xuyên và Xuân đang đụ nhau ngon lành, bỗng cả hai im bặt, quay xuống nhìn Khoa. Gương mặt Khoa trở nên hồng tía. Hai mất thì nhắm nghiền. Hai tay Khoa bế thốc cặp đùi chị Năm lên, rồi quỳ đó mà sàng gạo. Chị Năm nhăn mặt như muốn khóc. Chị đang thưởng thức một cảm giác lạ đời mà từ lúc nào đến giờ chị chưa bao giờ biết qua. Không biết câu nói của Khoa vừa rồi có phải từ tiềm thức của chàng luôn ra hay không? Hay đó chỉ là một ước mơ bạo dâm từ khi Khoa vừa khỏi tuổi dậy thì.

Mọi người còn nhớ, trưa hôm nay, trong bữa cơm ở hiệu ăn Tàu, Khoa đã khoe thành tích hiển hách của chàng khi bú lồn một bà già. Khoa đã nhanh mồm không phun ra danh tánh của bà cụ. Thế mà tối hôm nay, không biết cái gì đã làm Khoa nói hết ra như một lời thú tội.

Đúng. Quả là Khoa đang thú tội. Bốn năm trước đây khi thầu khoán Vinh, ba của Khoa, tức huyền với bà Linh. Khoa chỉ là một cậu bé còn ở tuổi vị thành niên. ông bận làm ăn, cũng không muốn bà tinh phải bỏ thì giờ nuôi nấng Khoa nên ông đã nhờ mẹ bà Linh, tức bà ngoại hiện nay đang giàu có tiền muôn bạc triệu lo giùm.

Lợi dụng sự không có liên hệ bà con gì với Khoa. Bà ngoại đã âm thầm dạy cho Khoa những môn tình dục của người lớn. Tối tối khi Khoa lên giường ngủ với ngoại. Trong nhà chỉ có một người làm. Chị này không bao giờ dám nghĩ là bà ngoại đã gần 60 tuổi lại có thể có những hành động dâm tà như thế.

Không biết bầng cách nào, bà ngoại đã dụ khi, và huấn luyện Khoa thành một cậu bé biết tình dục quá sớm. Khoa dần dần trở thành một chuyên viên bú lồn rất nhà nghề, mỗi lần đi học về. Cứ thế kéo dài suốt mấy năm liền cho đến một hôm, bà Linh về thăm bà cụ. Linh nhận thấy Khoa cứ suốt ngày quấn quít bean bà cụ, luôn cả ban đêm, trên giường ngủ. Đêm đó, Linh lén đi vòng ra sau vườn, đến cửa sổ phòng bà cụ. Và bất ngờ, Linh nghe mẹ rên những tiếng như đang làm tình:
- Ui đó cháu ơi ! Bú mạnh cái hột le đó cho ngoại sướng đi. Lát nữa ngoại bú lại cho Khoa . Đêm nay có mẹ ghẻ của con về. Có rên, có la làm ơn nho nhỏ một chút nhen Khoa. Đừng để lộ ra, nó bất con đi là ngoại khế lắm đó nha. Ui, sao dạo này con bú nghề quá vậy hả Khoa? Nó cạp cái mồng đóc của tôi hoài đó kìa. Ui nó lấy lưỡi đụ lồn tôi nữa kìa. Chịu không nổi con ơi!

Đứng ngoài vườn, gió đêm lạnh, Linh vừa ngạc nhiên, vừa bị cơn dâm nổi lên hành hạ. Nàng không thể nào ngờ mẹ nàng đã gần 60 mà lại quỷ lặc, dâm đãng đến thế. Linh biết, hồi còn nhỏ, bà cụ đã từng nhiều lần ngoại tình với những cậu sinh viên. Nhưng chưa có ai nhỏ tuổi như Khoa. Qua lời rên của mẹ, Linh hiểu Khoa đã là một cậu bé nhà nghề. Tình trạng này đã xảy ra từ bao lâu? Có nên để cho mẹ nàng tiếp tục vui với Khoa nữa không? Nếu bắt Khoa đi, bà cụ sẽ khổ sở đến mức nào? Đang suy nghĩ miên man thì tiếng bà cụ lại rên lên hơi lớn:
- Con nhớ đeo bọc cao su gai vô lưỡi trước khi cho vô đụ lồn ngoại nhen. Đó, chết tôi rồi thần thánh ơi! Trái chôm chôm đang đụ lồn tôi nè. Bao giờ con mới hết thèm đụ hả trời? Năm mươi tám tuổi rồi mà lồn vẫn còn có kinh? Lỡ con có chửa với cháu con thì làm sao hả trời!

Ngoài cửa sổ, Linh chỉ nghe chứ hoàn toàn không thấy được gì cả. Lồn Linh bỗng nứng và nóng như than hồng. Linh chưa từng ái ân với người nào nhỏ tuổi như Khoa. Mà sao ở đâu Khoa lại có cái bọc cao su như trái chôm chôm? Tiếng mẹ nàng rên la càng lúc càng thu hút hấp dẫn hơn. Linh nghe lồn mình bị ướt ướt đến độ chính nàng cũng muốn nhảy vào xin bà cụ cho nàng được dùng Khoa trong giây lát. Phòng bà cụ chỉ là bóng đêm. Ngoài vườn cũng tối đen như mực. Trong không thấy ngoài mà ngoài cũng chẳng thấy trong.

Bà Linh tha hồ tưởng tượng mẹ nàng đang trần truồng. Và Khoa cũng thế. Bà còn thấy cảnh Khoa đang quỳ xuống dưới đất, đang banh háng bà cụ, cho chiếc lưỡi gai vào đụ thê thiết. Khoa làm tới lắm, mạnh lắm cho nên bà cụ không còn cần giữ gìn ý tứ gì nữa cả . Bà quên cả sự việc hôm nay có con gái ở trên tỉnh về thăm đang nầm trong phòng bên cạnh. Cụ la, cụ rên ngất trời vì sung sướng:
- Đừng Khoa, bú vậy được rồi. Đừng đụ . Bữa nay ngoại đang nhằm ngày trứng rụng. Dễ có bầu lắm...đừng.. đừng. Ui, ui nó.. đâm cặc vô rồi. Lỡ rồi, đụ luôn đi Khoa. Mạnh đi, kệ cha nó, có bầu thì ngoại đẻ không sao... Miễn giống Khoa là được.

Ngoài cửa sổ, Linh cho tay vô quần, bụm lồn chịu đựng. Nàng chưa từng nghe người đàn bà nào rên dâm dật như vậy.
- Ngoại sàng mạnh đi, con mới đã. Đã lắm đó, sàng mạnh hơn nữa. Thuốc này con uống vô mình chơi hai tiếng cũng chưa ra. Đã lắm đó, nữa, nữa... Chút nữa được không. Đó ngoại ơi! Ai biểu ngoại dạy cho con dâ m làm chi. Có chửa thì đẻ , lo gì . . .

Khoa ngây thơ nói một cáu bất cần đời. Khoa chỉ biết mình đang sung sướng, đang khoái lạc tột cùng với một bà già đã khổ công huấn luyện tình dục cho Khoa hằng đêm, suốt mấy năm nay. Tiếng giường kẽo kịt, nhịp nhàng theo nhịp nắc từ trong phòng vang ra. Tiếng hai bà cháu sung sướng khoái lạc quyện vào nhau, làm Linh tự động nhét một ngón, rồi hai ngón vào cửa mình đang ướt dẫm nước lồn. Linh nhẩm mất. Có mở nàng cũng không thấy gì. Và, trong đầu óc của Linh đã manh nha một ý nghĩ đen tối. Nàng sẽ tách lìa Khoa và bà cụ. Nàng sẽ đưa Khoa về nhà riêng, tìm cách ái ân với Khoa. Bà cụ có đau khổ thèm khát thì cũng mặc kệ.

Linh đứng nơi cửa sổ đó thưởng thức một trận đụ và bú suốt ba tiếng đồng hồ. Trong bóng đêm, đom đóm ngoài vườn bay chập chờn như những linh hồn lang thang. Gió nhẹ nhưng lạnh. Sương từ những cây xoài, cây nhãn, rơi đồm độp trên các tàu lá chuối, lá môn.

Trong kia hai bà cháu đã đạt xong tuyệt đỉnh thần tiên thì sau đó cùng im bặt. 'Hình như họ đang đấp chăn, ôm nhau chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau lúc gần 11 giờ, nằm trong phòng Linh nghe ngoài nhà ăn tiếng bà cụ và Khoa ríu rít:
- Để ngoại lấy giò heo hầm yến cho Khoa ăn nhen.
- Dạ. ăn cái gì thiệt bổ cho lại sức, chớ hai đêm ra hai cái mà cặp giò con nó lỏng le, đứng muốn hết noi...

Ăn uống xong, Khoa chạy xuống nhà chú Lập coi chọi gà. Linh mặc áo ngủ bước ra thấy mẹ cũng còn ngồi đó ăn yến. Linh chào:
- Hồi hôm, mẹ ngủ ngon không?
- Thì nhà quê buổi tối buồn lắm. Chín giờ là mẹ ngủ mất đất rồi, còn đâu. Sáng phải dậy sớm lo cho thằng nhỏ. ăn xong, nó chạy xuống nhà Hai Lập coi đá gà rời. Tội nghiệp. Coi vậy mà nó còn ham chơi lắm.

Linh uống một hớp cà phê rồi hỏi xa hỏi gần bà cụ:
- Dạ , mẹ nói Khoa ham chơi. Mà chơi trên giường hay chơi dưới đất?
- Thì nó ham.. ủa, mà con hỏi cái giống gì mẹ không hiểu. Con nít thì nó ham chơi dưới đất chớ chơi trên giường là sao. Con quên năm nay Khoa còn nhỏ mà...
- Dạ, con nhớ chứ. Nhớ con mới hỏi đó mẹ. Hí hí hí...

Linh bụm miệng cười khan. Nàng đang nhớ lại những câu đối thoại hồi hôm. Và những tiếng rên la tàn khốc của mẹ. Rồi Linh hỏi:
- Mẹ à. Mùa này ở dây có chôm chôm há?
- Cái con nhỏ này. Mới láy chồng lên tỉnh có vài năm mà quên hết chuyện vườn tược dưới này. Mùa này là mùa mít. Còn ba loại trái nhỏ đó, tới tháng tư, tháng năm lận. Mà con hỏi chi vậy?
- Dạ . Con muốn mua một trái.
- Trời. Chôm chôm ở đây mà con ăn có một trái thì thấm tháp gì. Loại đó phải ăn cỡ vài chục trái mới đã...
- Dạ thôi. Một trái là đã tới ba giờ sáng luôn... Vừa ăn, vừa la, vừa ra, vừa hường, rồi mệt quá ngủ tuốt tới 1 1 giờ sáng...

Tự kỷ ám thị, sau mấy câu bóng gió của Linh, bà cụ bất đầu hiểu cô con gái cưng của bà muốn nói gì. Bà cũng cười theo, rồi nói vuốt:
- Bộ hồi hôm... Con... Có nghe hết rồi hả? Mẹ nhớ là mẹ đóng cử a kín hết rồi mà. Cửa nẻo đóng kín như vậy mà con cũng nghe được sao?
- Dạ nhưng mẹ quên đóng cửa sổ.
- Ý trời ơi! Quên! Mà con lớn rồi sao cũng còn tọc mạch liếng khỉ hệt nhưhồi còn nhỏ vậy à? Mà... mẹ đâ u có . . . la lớn !
- Dạ, cái đó là hồi mới bắt đầu. Tới đoạn hai người chơi nhau thì mẹ la lớn hết biết. Phần về khuya mà ở nhà quê nữa:
- Ủa, bộ mẹ... ối mà thôi. Con thông cảm giùm mẹ. Ba mày chết của chục năm rồi. Phần mẹ, không biết có phải vì giàu có, ăn uống sung sướng không mà lừng tuổi này rồi mà mẹ vẫn còn có kinh. Đàn bà thì con biết đó. Nó hành hạ mình thèm ba cái vụ đó còn hơn mấy anh ghiền xì ke thèm bột trắng. Mà ở đây, thèm thì mẹ biết quơ quào chỗ nào. Đâu có ai. Tự nhiên thằng chồng mày nó vác thằng Khoa lới nhờ mẹ nuôi giùm. Trời ơi! Như ruộng khô mà gặp mưa rào. Hồi đầu mẹ tính chỉ dạy cho nó bú mớm lai rai để mẹ đỡ thèm. Ai dè... sau mấy năm.. Nó thèm... lồi... Nó đòi...
- Đòi trèo lên người mẹ mà làm tình? Mẹ không sợ có chửa hả?
- Không. Mẹ cũng có uống thuốc ngừa chớ. Lỡ có bầu thì kỳ lắm.
- Mẹ với Khoa đêm nào cũng chơi hả?
- Không con. Tuần vài lần thôi. Khoa còn nhỏ mà
- Nhỏ ! Của nó cũng nhỏ làm sao mà mẹ sướng được?
- Thì, thì mẹ biểu nó tròng cái bao cao su gai vô. Bú thì tròng vô lưỡi. Chơi thì tròng vô cặc. Coi vậy mà nó còn sướng hơn đụ với ba mấy hồi ông còn sống
đó Linh.
- Nghe mẹ nói con thèm quá. Hồi hôm đứng ngoài vườn, nghe mẹ với Khoa la. Con, con... Cũng lấy tay tự làm và cũng ra được một cái.

Bà cụ nhìn cô con gái dò xét. Bà hiểu Linh đang động tình. Thương con một phần. Phần khác bà cụ thông cảm nên nói:
- Thiệt thèm không? Mẹ nghĩ con có thằng Vinh thì đâu có thiếu thốn gì ba cái lẻ tẻ đó . Bộ chồng mày thông Vinh nó yếu lẩm rồi sao?
- Trời ơi! Bộ mẹ biểu con suốt đời chỉ ăn có một món hả?

Bà cụ cười ngất, xong xuống giọng:
- Thèm thì tối nay mẹ nhường cho con một bữa được không?

Nghe mẹ nói, Linh sướng điên người. Đang buồn ngủ mà gặp chiếu manh. Tối nay! Tối nay! Linh sẽ được hãm một cậu con trai con riêng của chồng mình. Câu chuyện nghe như huyền thoại. Nằm mơ cũng không thấy, đừng nói chi chỉ vừa nói thèm là bà Linh đã được mẹ ruột nhường cho. Từ phút đó, bà Linh quanh quẩn yêu thương bà cụ nhường ngọc. Linh chỉ trông cho mau tối! ! ! Các cửa đóng kín hết. Cái bao cao su gai sẽ liên tục đưa hồn Linh về chốn thiên đàng. Thiên thần tên Khoa ơi? Mẹ đang chờ con!